KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 674

học......" Đóng đô ở Đông cung cơ hồ đã mười năm, dường như cuối cùng
ông cũng nhớ ra đứa con này đích thực là Thái tử của ông, những lời nói ôn
tồn như vậy, cũng xuất hiện từ miệng của dượng ta.

Thật là một buổi sáng đắc thế, khác nhau như trời với đất nha.

Ta vừa uống trà, vừa bắt đầu lo lắng suy nghĩ tới chiến sự Đông Bắc và

chỗ của ca ca ta. Mặc dù bây giờ người Nữ Kim đã bị thu phục, nhưng
Hoàng thượng vẫn rất lo lắng bọn họ liên thủ với người Mông Cổ gây nguy
hại biên cảnh, hiện tại Nguyên Vương đang mài đao sèn soẹt, xin mở rộng
đội vệ binh tùy thân đông như kiến. Thống lĩnh xuất binh. Nhưng giữa triều
đình và dân chúng, cũng không thiếu những tiếng hô hào muốn ca ca ta
khoác lên chiến bào một lần nữa, để chiêu bài danh tướng bất thế của hắn
lại tiếp tục vang dội.Có lẽ cũng vì vậy, lần này sắc mặt vui vẻ của dượng
mới kéo dài lâu như thế, ôn hòa như thế.

Nghe nói trên triều đình thậm chí còn xuất hiện ý kiến, nói Phúc vương

cũng đến tuổi có thể được phong đất cho riêng mình, khiến một số phiên
vương hiện đang cư trú trong kinh thành cũng nhanh chóng nhận phiên......

Sau khi ra khỏi Thụy Khánh cung, ta nhịn không được đeo bám cánh tay

Vương Lang, hài lòng thở dài một tiếng.

Thời tiết rét lạnh, chúng ta sẽ không ‘đi bộ còn hơn đi xe’. Vương Lang

yên ổn ngồi xuống bên cạnh ta xong, liền nhìn sang ta, nhàn nhạt nói: "Thế
nào, nói nàng không giấu được chuyện trong lòng, nàng vẫn thật sự treo sự
vui vẻ đó lên trên mặt?"

"Đây mới là sống qua ngày chứ sao." Ta hân hoan nói. "Kể từ khi gả vào

nhà các người, ta chưa từng trải qua một ngày thật tốt. Lo lắng hãi hùng
tưởng chừng như là uống nước ăn cơm, Vương Lang, chẳng lẽ chàng
không biết thế gian còn có cái gọi là sống qua ngày?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.