KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1162

Nguyễn đổng Chi

Kho Tàng Truyện Cổ Tích
110. TRA TẤN HÒN ĐÁ

Ngày xưa có hai vợ chồng một người nghèo, suốt năm đầu tắt mặt tối, ăn
bữa sớm không biết có bữa chiều. Kỳ ấy năm hết Tết đến mà trong nhà
không có lấy một bát gạo. Mãi về sau người chồng chạy hết các cửa nhà
giàu, nói sùi bọt mép mới vay được ba công non. Mừng quá, chồng vội vã
mang về để đến sáng mai là ngày ba mươi cho vợ kịp đi sắm Tết.

Sau khi mua hết số tiền, người vợ đội mủng lên đầu trở vào cổng chợ. Trên
đường về phải lội qua một cái mương nước. Chẳng may cho bà ta, khi bước
chân lên một hòn đá thì bị trượt chân ngã vật xuống nước. Bao nhiêu gạo,
thịt, vàng, hương, v.v... trong mủng đều ngập vào bùn. Thấy số phận đen
đủi, người đàn bà nọ không buồn nhặt nữa, ngồi xoài xuống bên vệ đường,
khóc lóc rất thảm thiết.

Đang khóc, bỗng có một ông quan huyện đi hành hạt ngang qua đó. Thấy
chuyện lạ, quan sai lính dừng võng, đòi người đàn bà tới hỏi vì sao mà
khóc? Người đàn bà mếu máo kể lại tình cảnh của mình cùng việc xảy ra
vừa rồi cho quan nghe và nói thêm:

- Thiếp không sợ chồng đánh mà chỉ thương thân thôi! Chẳng biết đến bao
giờ thì vận đen mới thôi không ám ảnh nữa.

Quan huyện vốn có lòng thương người. Khi nghe những lời than thở, ông
rất động lòng, bèn nghĩ ra một kế để giúp đỡ người đàn bà nọ ăn một cái
Tết ngon lành. Ngồi trên võng, ông truyền lệnh:

- Cứ như lời mụ khai thì hòn đá kia là kẻ phạm tội. Dù nó là đá cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.