KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1232

Nguyễn đổng Chi

Kho Tàng Truyện Cổ Tích

119. NỢ DUYÊN TRONG MỘNG

Ngày xưa ở động Sơn-la thuộc Hưng-hóa có một chàng trẻ tuổi tên là Chu
sinh. Bố mẹ mất sớm, chàng được chú đưa về nuôi cho ăn học. Nhưng
người chú yêu dấu cháu bao nhiêu thì người thím lại ghét bỏ bấy nhiêu.
Thấy phải nuôi báo cô một đứa cháu dài lưng tốn vải ăn no lại nằm, người
đàn bà ấy rất bực mình. Lâu dần, người thím không kiêng nể nữa, mỗi khi
có chuyện không vừa ý, chửi mắng chàng hết lời.

Một hôm, chú đi vắng, ở nhà thím la rầy, Chu sinh cãi lại mấy câu. Thấy
thế, người thím không ngăn được cơn thịnh nộ:

- Đã thế mày đi đâu thì cút ngay đi, đừng có vác mặt về đây mà ăn nữa!

Nghe mấy câu xúc phạm, Chu sinh bỗng tức giận đầy người. Chàng vào thu
dọn áo quần sách vở rồi tức tốc ra đi, thề quyết sẽ không trở lại gặp thím
nữa. Chàng tìm về mấy gian nhà nát của bố mẹ bấy lâu vẫn bỏ hoang, trải
manh chiếu rách lên giường rồi làm một giấc.

Người chú về biết rõ cơ sự, bèn tìm đến nhà, rủ cháu về. Chu sinh đã nhịn
đói hai hôm nhưng nhất quyết không chịu. Người chú đành mang tiền gạo
đến cho chàng và cố tình khuyên dỗ. Cháu hẹn chú ba ngày. Nhưng ba ngày
trôi qua vẫn không thấy cháu về, chú lại mang tiền gạo sang chu cấp. Cháu
lại khất ba ngày khác, nhưng rồi vẫn không về. Người chú cuối cùng cũng
bực mình, đến nhà bảo: - "Tao bảo mày không nghe thì kệ xác mày, không
hơi đâu mà khuyên dỗ mãi!"

Nói rồi từ đó mặc kệ Chu sinh, nhất định không đoái hoài nữa. Sau khi gạo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.