KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1236

Cuộc đời cứ đều đặn như thế kéo dài đến hơn một năm trời. Xóm làng cho
là chàng có phép tịch cốc, hỏi thì chàng chỉ cười mà không trả lời. Lúc này
công chúa vợ Chu sinh đã sinh được một con trai. Quốc mẫu hạ lệnh cho
vợ các quan phải đến cho đứa bé bú. Thằng bé chóng lớn. Ngày đầy tuổi
tới, chàng đến sớm hơn mọi lần. Lúc đến nơi đã thấy cung đình xúm xít
những triều thần, các quan lớn bé cùng các bô lão ăn mặc rực rỡ, chào hỏi
lăng xăng. Họ mang tiền nong, lễ vật đến mừng con chàng nhiều lắm, chất
đầy cả sập. Đổi lại, quốc mẫu sai dọn tiệc đãi họ. Chu sinh phải thân đi rót
rượu mời mọc khá vất vả.

Một hôm, chàng theo lệ thường đến yết kiến mẹ vợ. Chàng ngạc nhiên khi
thấy mặt bà có vẻ buồn rầu hốt hoảng khác thường. Hỏi thì quốc mẫu gạt
nước mắt trả lời:

- Từ lâu ta vẫn có ý giấu phò mã. Nhưng nay đã đến lúc không thể giấu
được nữa. Đã hai tháng nay, ngày nào cũng có tin cáo cấp ở biên thùy. Bọn
giặc dữ đã tràn vào cõi, cướp bóc và tàn hại dân ta không biết bao nhiêu mà
kể. Quân ta nghênh chiến bị tử thương vô số. Hôm nay, coi chừng giặc đã
phạm đến gần kinh đô. Cho nên ta định ngày mai sẽ thiên đô đi nơi khác.

Chu sinh toan hỏi thêm về tình hình chiến sự thì đã thấy quan thượng thư
Bộ binh xin vào yết kiến:

- Tân bệ hạ, quân giặc mỗi ngày một thêm mạnh và đông. Cứ như con số hạ
thần nắm được thì quân và dân ta đã hy sinh mất một phần ba. Nếu bệ hạ cố
ở lại thì còn dân đâu mà lập nước nữa. Vậy xin kíp thiên đô nội trong đêm
nay!

Nghe nói, quốc mẫu sợ hãi, lập tức sai thảo chiếu hỏa tốc đi mọi phương ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.