KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1256

nhau. Nguyễn Minh Không và Dương Không Lộ về quê hương còn Từ Đạo
Hạnh thì không về nhà. Chàng nghĩ bụng: - "Ta phải tìm một nơi nào yên
tĩnh để tu luyện thêm cho đến chừng hơn hẳn kẻ địch, lúc bấy giờ sẽ gọi
hắn đến đương trường tỷ thí chứ không thèm đánh lén lút". Bèn tìm đến
Thạch-thất, vào một hang đá ngồi xếp bằng tu luyện theo lối trường định.
Theo như lời dặn, hàng ngày chàng niệm chú Đà-la-ni một vạn tám nghìn
lần.

Sau ba tháng mười ngày khổ luyện, tự nhiên một hôm chàng vừa đọc câu
chú, bỗng có một vị thần mặt xanh mỏ đỏ hiện ra trước mắt rồi nói: - "Từ
Đạo Hạnh, anh cần sai bảo gì, tôi xin tuân lệnh". Từ biết là đạo pháp của
mình đã đến ngày thông được với thần, mừng quá vội nói: - "Ta cần trả thù
cha. Lập tức đưa ngay ta về kinh thành". Thốt nhiên chỉ trong nháy mắt, Từ
Đạo Hạnh đã xuất hiện ở phía Bắc hoàng cung. Chàng bước lần đến ngã ba
sông Cót ném xích trượng xuống nước. Giữa dòng nước chảy xuôi, gậy cứ
lừ lừ trôi ngược. Chàng đuổi theo cây gậy bấy giờ đã lướt sóng như một
con rồng cho đến cầu Tây-dương thì dừng lại. Chàng vội tàng hình bước
vào nhà Đại Điên. Bấy giờ Đại Điên đang ngồi nói chuyện trước một số
đông quan khách. Chàng tiến đến trước mặt, hiện lại nguyên hình và bảo
Đại Điên:

- Đại Điên! Mày có biết tao là ai không? Tao là Từ Đạo Hạnh con Từ Vinh.
Ác giả ác báo. Mày giết chết cha tao, tao phải giết lại mày! Thôi cho mày
sửa soạn đi!

Biết là gặp phải đối thủ không vừa, Đại Điên khởi thế công ngay. Nhưng
phép thuật của hắn không thể nào đương nổi chiếc gậy thần của Từ Đạo
Hạnh. Vì thế, cuộc chiến diễn ra không lâu. Chỉ một gậy của Từ Đạo Hạnh
giáng xuống, hắn ngã vật chết ngay, chỉ kịp nói được mấy tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.