KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 141

Từ đó trở đi, bữa ăn của họ đã khác trước. Ngồi bên nồi cơm trắng hơi lên
nghi ngút, vợ Mai ôm lấy con, lẩm bẩm: - "Trời nuôi sống chúng ta thực!"
Cũng từ hôm đó, vợ chồng trồng thêm nhiều dưa nữa. Kết quả là thuyền
buôn có, thuyền chài có, lũ lượt ra đỗ ở hải đảo đưa gạo, áo quần, gà lợn,
dao búa, lại có cả các thứ hạt giống khác, để đổi lấy dưa.


Những người trong thuyền nói với Mai:

- Thật quả từ xưa chưa hề có loại dưa nào quý đến thế. Ở vùng chúng tôi ai
cũng ao ước được nếm một miếng thứ "dưa hấu" này dù phải đổi bao nhiêu
gạo cũng không tiếc.

Ngày ấy người ta tranh nhau mua dưa lấy giống cho nên chỉ trong vài ba
năm giống dưa lan tràn khắp nơi. Tên tuổi vợ chồng Mai An Tiêm được
truyền đi xa rộng. Dân gọi tôn là "Bố cái dưa Tây".

*

* *

Lại nói chuyện vua Hùng một hôm la rầy viên quan hầu đã vì dốt nát để thợ
dựng hỏng một ngôi nhà. Vua buột miệng than thở - "Phải chi có Mai An
Tiêm thì đâu đến nỗi". Ngày hôm đó vua nhắc mãi đến chàng. Đã hai lần
vua cho hỏi Lạc hầu xem hiện giờ Mai đang làm gì ở đâu. Lạc hầu đáp liều:
- "Chắc hắn không còn nữa!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.