KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1639

Bị mù, Thiện lưu lạc ở nước Lợi-tu-bạt (vốn có công chúa trước hứa gả cho
Thiện) làm nghề gảy đàn rong. Cuối cùng được một người gác vườn ngự
cho làm nghề đuổi chim. Hàng ngày Thiện phải giật dây khi nghe có tiếng
chim, nhưng anh chỉ giật khi chim đã ăn xong. Một hôm công chúa dạo
vườn thấy Thiện, không biết là người hứa hôn, đâm ra mê mẩn và xin vua
lấy làm chồng. Vua không ngăn được, đành phải cho hai người lấy nhau.
Một hôm, công chúa đi chơi vắng, lúc về bị chồng trách. Công chúa nói
mình đến thăm chị em. Chồng vẫn không tin: - "Nếu lòng tôi trung chính
xin cho một mắt của anh sáng lại". Công chúa thề như thế. Một mắt của
Thiện tự nhiên sáng ra. Đến lượt vợ trách chồng. Thiện nói: - "Tôi không
phải ai khác mà là con vua Ba-la-nại". Vợ không tin. Chồng thề: - "Nếu tôi
nói đúng thì xin một mắt kia sáng nốt". Con mắt thứ hai của Thiện trở lại
sáng như xưa. Thấy rể lành mắt, vua nhường ngôi cho.

Bấy giờ bố mẹ của Thiện thương khóc con đến mù lòa. Một hôm hoàng hậu
viết thư bảo con bạch nhạn - con vật nuôi của Thiện ngày trước - đi tìm.
Bạch nhạn quả tìm được chủ. Đọc thư, Thiện mừng quá, liền viết thư kể hết
mọi việc, sai nhạn đưa về. Vua cha được thư liền bắt Ác bỏ ngục và sai
người đi đón vợ chồng Thiện về nước. Thiện về đến nơi xin tha tội cho Ác.
Anh được vua cha nhường ngôi. Với hòn ngọc do Ác trả, anh giúp cho cha
mẹ khỏi lòa và làm cho dân chúng được ấm no hạnh phúc [5]

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.