KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1834

Không nghi ngờ gì cả, bốn bà hoàng thất thế đành tạm vào quán nghỉ chân.
Khuya lại, yêu tinh lẻn vào buồng nhằm khi họ đang ngủ say móc luôn tám
con mắt của họ một cách rất êm thấm. Đoạn, hắn hóa phép làm biến mất
quán trọ cùng tất cả mọi thứ đồ dùng, rồi phi thân một mạch về nhà.

*

* *

Sáng mai, bốn chị em tỉnh dậy thấy mình nằm giữa mảnh đất trống, mắt trở
lên mù tịt, thì kêu khóc rất thảm thiết. Bụt đang ngồi ở tòa sen chợt nghe
tiếng kêu than nức nở bèn lập tức xuống ngay. Bụt hỏi: - "Làm sao các con
lại khóc?" Các cô kể cho Bụt nghe về số phận của mình. Nghe xong, Bụt
bảo: - "Các con đang gặp nạn lớn. Hãy cố sống để nuôi con, sẽ có ngày tái
hợp". Đoạn, Bụt hóa phép làm thành một gian nhà, trong đó có một vạn
tiền, một vại gạo, dặn rằng hễ lấy vơi bao nhiêu lại đầy lên bấy nhiêu. Nghe
lời Bụt, bốn cô yên lòng ở lại đây.

Cô gái út đủ ngày tháng sinh được một đứa con trai. Thằng bé sởn sơ,
chóng lớn. Lên năm tuổi, Bụt đêm đêm hóa thành người đến dạy cho các
môn võ nghệ, văn chương. Thằng bé thông minh, khỏe mạnh, học chóng
tấn tới. Lên tám tuổi, nó đã tinh thông mọi môn văn võ, lại gan dạ nhanh
nhẹn, biết mọi cách ứng đối tiến thoái. Bụt bèn kể cho nó nghe chuyện cũ
của mẹ và các dì nó, nào lúc gặp yêu tinh, nào lúc bị vua ruồng đuổi và bị
yêu tinh móc mắt. Đoạn cho nó một con ngựa, và bảo:

- Con hãy một mình tìm đến nhà yêu tinh. Con tự xưng là cháu ngoại đến
thăm bà. Con hãy đem hết khôn khéo để cho nó không ngờ vực, rồi tìm
cách trả thù cho mẹ và các dì con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.