Bất đắc dĩ, người chông nhờ xóm giềng chặt nứa làm giúp một cái bè để
mình đưa xác vợ đi một nơi khác. Nhiều người vui lòng giúp anh chàng
trong việc này. Chỉ trong nửa ngày, hắn đã chở xác người yêu đi biệt.
Chiếc bè theo dòng nước trôi mãi. Người chồng vẫn ngày ngày ấp ủ vợ
không thôi. Cái tử thi đó trông vẫn như người nằm ngủ. Lòng anh chàng
tràn trề hy vọng. Đến một nơi kia, hắn cắm bè lại kề một bãi cỏ rộng, lên bộ
nấu ăn.
Tình cờ trong khi đi nhặt củi chàng ta gặp một cụ già. Nhìn thấy ông cụ
chống gậy đi một mình giữa cảnh trời nước hoang vu, lại râu tóc trắng xóa,
hình dung không có gì là lam lũ, chàng trẻ tuổi lấy làm ngạc nhiên. Hắn
đang suy nghĩ thì thoáng cái ông cụ đã đứng trước mặt. Hiểu ngay đó là
bậc Tiên Phật, hắn vội phục xuống chân cụ già rồi kể lể sự tình, cuối cùng
không quên cầu khẩn ông cụ sinh phúc giúp cho vợ mình sống lại. Cụ già
đó chính là đức Phật, thấy anh chàng nài nỉ hết sức, bèn thương tình, đi
theo xuống bè, bảo hắn chích máu ngón tay nhỏ ba giọt vào miệng vợ. Tự
nhiên người đàn bà mấp máy môi rồi từ từ ngồi dậy như vừa tỉnh một giấc
mơ. Trước khi ra về đức Phật có hỏi người vợ:
- Anh chàng này cho vay ba giọt máu để ngươi được hồi sinh. Vậy nhà
người có yêu anh ta chăng?