KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2183

Nghe Bự nói thế, một lũ trẻ cho trâu ăn gần đó không nhịn được cười.
Chúng nó lấy một cây roi mây xuống bãi quất túi bụi vào người Bự, vừa
quất vừa nói:

- Nào, xem thử là chết hay là sống!

Đau quá, Bự nhảy vọt lên khỏi lỗ chôn cắm đầu chạy. Đang chạy,hắn bỗng
nghĩ ra rằng chính là mình đã chết rồi, nhưng may nhờ cây roi của chúng
nó đánh mấy cái mới sống lại được. Vậy là cây roi ấy nhất định phải có
phép thần thông. Đó là cây roi rất quý, ta phải trở lại xin chúng nó mới
được.

Nghĩ vậy, Bự bèn quay trở lại xin lũ trẻ cây roi. Bọn chúng không cho Bự
phải lạy lục mãi, cuối cùng bọn chúng mới vứt cho. Được roi, Bự hết sức
mừng rỡ, cho rằng từ nay mình có phép cải tử hoàn sinh. Thế là Bự cầm roi
lên đường với ý định cứu chữa cho thiên hạ. Đi một hồi lâu, Bự trông thấy
một đám ma. Làm ra vẻ nghiêm trang, Bự tiến lên đòi gặp cho được tang
chủ. Khi gặp tang chủ, Bự nói:

- Ta đây có cây roi có phép cải tử hoàn sinh đã từng thí nghiệm công hiệu
như thần. Vậy các ông các bà hãy mở áo quan ra, ta sẽ cứu cho người chết
sống lại mà về nhà làm ăn.

Nghe Bự nói thế, tất cả những người trong tang gia ngừng tiếng khóc. Họ
sụp lạy Bự và đồng thanh:

- Ngài thương đến cho cụ chúng tôi sống lại, chúng tôi cắn cỏ lạy ngài và
đời đời không quên ơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.