KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 478

Khi cụ đồ nghe người học trò cho biết chuyện đêm tân hôn của hắn, cũng
có phần thương hại, bèn dặn hắn đến lúc tan học chờ cho học trò về hết cả,
sẽ mách cho. Chiều hôm đó sau khi bọc trò giải tán, ông cụ bảo hắn.

- Con cứ đối lại thế này: "Trai phận cấn, gái phận tốn, không nên cãi lộn,
trái đạo càn khôn".

Bất đồ hôm ấy còn sót một người học trò vì bận chép bài nên ở lại ngồi
đằng sau vách chưa về. Hắn ta nghe lỏm được câu chuyện oái oăm của bạn
và có câu đối thầy gà cho bạn, liền nhẩm lấy thuộc ngay. Thế rồi hắn ta
không kém khôn ngoan, đoán biết rằng bạn hắn còn phải mất nhiều thì giờ
mới thuộc nổi câu đó. Vậy thì nhân khi nhá nhem, hắn sẽ cất lẻn vào trước
buồng vợ bạn bắt chước giọng bạn nói lên câu đối ấy, rất có hy vọng bẻ hoa
trước tiên. Quả nhiên khi cô gái nghe xong câu đối, tấm tắc khen hay và giữ
đúng lời hứa mở cửa cho người mà nàng tưởng là chồng mình vào buồng.
Nàng để cho hắn chung chăn gối. Mãi đến nửa đêm hắn mới thác chuyện
lên nhà trên rồi đi một mạch về nhà.

Lại nói chuyện về anh chồng thật thì suốt một đêm học mãi mới thuộc câu
đối nói trên. Vào khoảng canh ba hắn mới tìm đến buồng vợ. Vợ lại mở cửa
đón chồng. Nàng ngạc nhiên khi thấy chồng đọc lại câu đối hồi hôm. Rồi
nàng giật mình hỏi dồn chồng:

- Sao chỉ có một câu tối hôm qua đã đối, bây giờ lại còn đối nữa?

Nghe chồng nói tối hôm qua không hề đến, lại nghe giọng nói hai lần có
khác nhau, nàng mới biết là mắc mưu một tên vô lại nào đó làm ô nhục,
bèn vào buồng kêu trời khóc đất một mình rất thảm thiết. Rồi trong một
cơn đau dẫn đến mất trí, nàng cắn lưỡi tự tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.