KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 483

vẹn. Mỗi lân thấy tòe ngòi, ông lại vứt đi và tiếp tục chọc ngòi khác vào đá.
Cứ thế cho đến lúc trong kho sắp vợi cả bút thì bỗng có một quản bút chọc
thủng vào đá mà ngòi lông vân còn nguyên vẹn. Biền mừng quá reo lên:

- Ta tìm được ngòi bút thần rồi!


Biền liền cầm bút thần vẽ thử một con rồng lên mặt tường, chừa hai con
mắt. Đến khi điểm nhãn, rồng tự nhiên cuộn mình được và tách ra khỏi bức
tường. Rồi rồng vụt lên trời, bay biến vào đám mây trước con mắt kinh
ngạc của mọi người. Biền lại vẽ thêm nhiều con vật khác và những con ấy
đều hoạt động không khác gì những con vật có thực[1].


Sau cùng Cao Biền vẽ một con diều rất lớn, dùng bút thần nhúng mực điểm
mắt cho diều. Diều đập cánh bay lên. Lập tức Biền cưỡi lên lưng và diều
đưa vút lên trên không. Thế là Biền cưỡi diều vượt qua muôn trùng núi
sông sang đến nước Nam. Trên lưng diều, Biền đưa mắt xuống tìm huyệt
đất quý. Quả nhiên không bao lâu ông tìm thấy ở gần một con sông, cứ như
bây giờ là sông Trà-khúc tỉnh Quảng-ngãi, một huyệt đất phát đế vương.
Huyệt đất ấy quý không đâu bằng mà lại chỉ trong một ngàn ngày là phát.
Đó là một cái hàm con rồng lấp dưới nước mà chỉ có con mắt của Biền mới
khám phá được.


Từ đó, Biền có ý muốn hưởng một cuộc sống sung sướng xa xỉ vào bậc
nhất thiên hạ. Nhưng khi nghĩ lại thì hắn rất tiếc là không có con trai mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.