KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 653

thuốc mình cắt hôm ấy hoàn toàn không có vị gì công phạt, dù có mắc
chứng bệnh hiểm nghèo đi nữa cũng không thể chết được. Ấy thế mà lại
hóa ra chết thật. Vô tình muốn cứu người thoát chết ông lại trở thành một
kẻ giết người.


Tuy không xảy ra việc gì lôi thôi đến bản thân, nhưng lương tâm ông lang
luôn luôn cắn rứt không nguôi. Tức bực đến phẫn chí, ông bèn khóa tất cả
các ô thuốc của mình lại, rồi cầm chùm chìa khóa vứt xuống sông thề rằng:
- "Tôi làm thuốc đã bốn mươi năm nay chưa từng làm hại đến mạng người.
Nay bỗng dưng con bệnh vì tôi mà chết. Tôi nguyện trên có trời, dưới có
Hà bá, nếu chùm chìa khóa này còn trở về tay tôi thì tôi sẽ làm nghề thuốc
trở lại, bằng không thì xin bỏ hẳn nghề này". Và từ đó ông cương quyết
không đụng đến ô thuốc đao cầu hay kê đơn cho một ai nữa.


*

* *


Ít lâu sau có một người làng chài, vợ đến kỳ sinh không may nghịch không
sổ được. Người chồng thấy vậy hoảng hốt, không kể đêm khuya chạy đi
mời mấy ông lang gần đấy, nhưng không một ông nào dám bốc thuốc cả.
Tình thế sản phụ rất nguy ngập. Sau cùng có người bảo người chồng cô tìm
đến nhà vị danh sư nọ, hết lời cầu khẩn may chỉ còn có hy vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.