KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 934

Nguyễn đổng Chi

Kho Tàng Truyện Cổ Tích

85. CON SÁO VÀ PHÚ TRƯỞNG GIẢ

Ngày xưa có một con sáo nói được tiếng người và hiểu được ý người. Từ
lâu, sáo làm bạn với một bác nông dân rất nghèo. Hôm ấy, bác đi cày bắt
được sáo ta bị thương nằm nép trong bụi lúa, bèn đưa về chăm sóc, dần dần
dạy sáo học, sáo biết đủ mọi thứ. Đối với sáo bác rất tận tình; mỗi khi có
miếng ăn đều dành phần cho sáo. Bác bảo sáo: - "Tao già rồi mà không có
con nên tao nhận mày làm con!". Sáo được tự do muốn đi đâu mặc ý,
không bị nhốt trong lồng. Nhưng sáo rất quyến luyến bác, không muốn rời.

Gần đấy có phú trưởng giả giàu nứt đố đổ vách. Nhà hắn tiền ròng bạc chảy
đến nỗi thỉnh thoảng hắn lại đem vàng ra phơi nói là cho đỡ ẩm. Một hôm
sáo bay qua nhà phú trường giả gặp kỳ hắn đang phơi vàng. Sáo biết là của
quý vội sà xuống cắp lấy mấy thoi đưa về cho bố nuôi. Từ đấy bác nông
dân sống dễ chịu hơn trước.

Phú trưởng giả từ ngày mất vàng không biết nghi cho ai được, vì hắn phơi
tận trên nóc nhà lại nghiêm cấm không cho một ai tới gần, nên hắn đành
nín lặng. Nhưng hắn vẫn để tâm rình mò quyết tìm cho ra. Một hôm khác,
hắn lại phơi vàng. Sáo bay qua trông thấy lại sà xuống lấy, nhưng không
may bị phú trưởng giả nhanh tay chộp được. Lập tức hắn tra khảo sáo để
mong tìm lại những vàng đã mất lần trước. Hắn hỏi sáo:

- Mày ở nhà nào?

Sáo đáp:

- Tôi ở trên rừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.