KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 971

quạt và một con dao đánh lửa. Thấy thế, ông thầm khen ngợi, nhưng vẫn
định thử thêm cho biết.

Qua ngày mai ông dậy sớm, giở tay nải đưa cho cô gái mấy bát gạo nếp,
nhờ nàng thổi giúp cho mình một nồi vừa cơm vừa bánh để ăn và đem đi ăn
đường. Cô gái không từ chối, vội lấy gạo ra vo. Trước khi cho vào nồi,
nàng bớt lại một ít giã làm bột vắt bánh rồi hấp luôn vào cơm. Khi nàng
bưng ra, ông già lấy làm vừa ý, cho là con người đó đủ cả đức hạnh, khôn
ngoan, đảm đang ít có. Bèn quyết định trở về sửa lễ hỏi cho con trai làm
vợ.


*

* *


Đứa con trai của ông từ ngày có vợ lại càng thêm lêu lổng, hắn thường bỏ
nhà đi đánh đàn đánh đúm với bọn vô lại, làm cho ông hết sức buồn. Và
điều làm cho ông lo lắng nhất là hắn thỉnh thoảng lại trộm tiền của ông, khi
dăm bảy quan, khi một vài vác, tung vào cuộc đỏ đen. Mặc dù ông đánh
đập, mặc dù vợ khuyên lơn, nhưng hắn chứng nào vẫn giữ tật ấy. Dần dần
ông buồn phiền thành bệnh. Một hôm, biết mình sắp chết, ông gọi con dâu
đến bên giường dặn nhỏ:

- Nay cha đã gần đất xa trời. Chồng con là một thằng "phá gia chi tử", cơ
nghiệp này chỉ còn một sớm một chiều mà thôi. Cha rất thương con xấu số.
Từ lâu cha làm ăn dành dụm, có để được một hũ vàng chôn ở sau vườn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.