KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM - Trang 220

220

Đồng Tử bước lên ñất rồi vui chân, anh trèo mãi lên tận ñỉnh ñảo. Đang say

sưa ngắm cảnh, bỗng nhiên Đồng Tử thấy một cái am nhỏ. Trước am có một ñạo
sĩ ngồi ñịnh thần trên một phiến ñá. Anh bước tới toan cất tiếng thì người kia ñã
hỏi trước:

- Thằng bé Chử! Sao lại muộn thế?

Biết là bậc thần dị, anh phủ phục xuống cạnh người người lạ, xin làm ñồ ñệ.

Khi bọn lái buôn ñến am tìm Đồng Tử thì anh trao tất cả vàng cho họ và nói:

- Các bác cứ cầm lấy mà buôn bán. Tôi sẽ ở ñây cho ñến khi thành ñạo.

Đồng Tử hiểu ñạo rất chóng. Sư phụ còn dạy cho anh nhiều phép mầu nhiệm.

Cho ñến khi chiếc thuyền buôn trở lại ñón, thì anh ñược sư phụ trao cho một
chiếc gậy và một cái nón và bảo:

- Thế là con có thể hạ sơn ñược. Ta giao cho con những vật này. Tất cả sự linh

diệu ñều ở ñó cả.

Bước xuống thuyền, Đồng Tử không ngờ số vốn của mình hồi trước giờ ñây

người ta ñã làm nảy nở gấp mười. Nhưng nhìn những thoi vàng sáng chóe, anh
không thấy thích thú như xưa. Những câu chào hỏi, những lời bàn bạc tính toán
nhao nhao của các bạn buôn bấy giờ ñối với anh ñều nhạt nhẽo.

Về ñến nhà, Đồng Tử truyền ñạo lại cho vợ. Cũng như chồng, Tiên Dung học

ñạo rất chóng. Thế rồi một hôm, hai vợ chồng ñem tất cả gia sản của mình phân
phát cho những người nghèo khổ trong vùng. Mọi người ñều lấy làm lạ khi thấy
hai vợ chồng công chúa bỏ sự làm ăn ñang thịnh ñể ra ñi, không biết là ñi ñâu.

Hai vợ chồng ngày ñêm nghỉ cốt tìm thầy học ñạo thêm nữa. Một hôm, trời ñã

tối, họ ñi mãi, rất mệt nhưng vẫn chưa gặp một cái quán nào. Chỗ này không
nghe qua một tiếng gà gáy chó sủa. Cuối cùng họ nghỉ lại trên bãi cỏ. Đồng Tử
cắm gậy của mình xuống ñất rồi úp nón lên che sương. Canh ba ñêm hôm ñấy,
bỗng có tiếng chuyển ñộng dữ dội. Thế là phút chốc họ không phải nằm trên bãi
cỏ nữa mà nằm trên một chiếc giường ngọc trong một tòa lầu chăn gối êm dịu
như nhung. Quần áo của họ mặc là thứ quần áo mầu, lấp lánh như vảy bạc.

Khi ra dãy hành lang có bao lơn trắng như tuyết, hai vợ chồng mới biết không

chỉ có một nhà mà có rất nhiều nhà, nhiều lầu. Ngoài xa xa lại có một bức thành
dày ôm lấy khu vực này. Đến ñâu cũng có người hầu hạ và quân lính canh gác.
Họ ăn bận nhiều mầu nhiều kiểu rất ñẹp. Tiên Dung hỏi hai thị nữ:

- Đây là chốn nào?

Họ ñáp:

- Đây là giang sơn riêng của công chúa như lời ước muốn của người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.