KHOẢN NỢ HÔN NHÂN - Trang 29

hiểm, lại càng không đúng rồi! Cho nên lần đó về sau, cậu bé cũng chưa có
cơ hội ngồi lần nữa.

Đứa bé trời sinh đều sẽ biết ai cưng chiều nó nhất, cho nên mặc dù một

năm An An hiếm khi gặp Hạ Viễn Hàng mấy lần nhưng thân nhất với anh,
cũng thích dính vào anh nhất. Mà Hạ Viễn Hàng cũng rất cưng chiều hai
đứa cháu của mình, đối với yêu cầu của bọn họ, tất cả đều không thèm suy
nghĩ, thỏa mãn toàn bộ.

Có điều, Hạ Di Hàng cũng dạy hai đứa nhỏ rất tốt, rõ ràng là thiên chi

kiêu tử (*) nhưng cũng không kiêu căng, kết thân với người, bọn họ thật ra
vẫn luôn khéo léo và thân thiết. Về phần đối người ngoài, ai. . . . . .

(*) thiên chi kiêu tử: con cưng của ông trời

"Được." Anh thích An An, mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của

cậu bé, anh cảm giác lòng của mình hình như sẽ trở nên mềm mại một chút,
cái loại mềm mại anh cho là mình đã sớm đánh mất.

"Bách An Duệ!" Hạ Di Hàng nghiêm mặt lên, gọi con. Cô không thích

đứa bé chủ động yêu cầu thứ gì với người lớn, như vậy rất không có lễ
phép: "Không cho phép không có quy củ!"

An An le lưỡi một cái với mẹ, giả làm mặt quỷ: "Là cậu cũng không phải

là người khác." Cậu bé sẽ không làm loạn! Cậu thương cậu bé và anh trai
nhất, đổi thành người khác, cậu bé còn không thèm để ý!

Hạ Di Hàng bị lời của con chặn lại, giận đến nghiến răng. Ai ngờ Hạ

Viễn Hàng vẫn không phối hợp với cô, cúi đầu xoa khuôn mặt nhỏ bé của
An An: "An An muốn cái gì cũng đều có thể."

"Cám ơn cậu." Cậu với tay uốn éo người, ý bảo muốn bế. Hạ Viễn Hàng

thoải mái mà kéo cậu bé lên. An An ngồi trên đầu gối anh, ôm cổ của anh,
hôn một cái thật kêu lên khuôn mặt anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.