"Không làm gì cả, chỉ là uống ly cà phê."
"Có cần thiết không?"
"Cô nói xem" Ấn nút mở thang máy, lôi cô đi thẳng ra cửa chính.
Mở cửa xe, lên xe, thúc giục chân ga, không tới mười giây đồng hồ, xe
thể thao đã biến mất khỏi cửa của Thế Thành.
***
Anh mang cô đến chỗ của anh.
Thời khắc mở cửa, anh tiến lên quan sát ánh mắt của cô, châm chọc cười
một tiếng: "Yên tâm, bên trong không có mùi dầu máy khó ngửi."
Cô hừ lạnh, không để ý đến khiêu khích của anh, trực tiếp đi vào.
Nơi này đã không phải là nhà trọ mười năm trước bọn họ ở, nơi này rộng
rãi thoải mái, giá trị xa xỉ.
"Xin mời!" Anh giơ tay làm tư thế mời.
Diêu Thủy Tinh dứt khoát đạp lên sàn nhà gỗ soi rõ bóng người, đi tới sô
pha ngồi xuống, nhìn anh.
Anh rất an nhàn vô cùng chậm rãi cởi áo khoác ra, xoay người đi vào
phòng khách.
Cô không thích cảm giác không cách nào nắm trong tay này, giống như
tất cả đều do anh làm chủ, cô không biết bước kế tiếp anh tính toán như thế
nào, chuyện gì cũng phải đoán, cô chưa bao giờ thích cách thức này. Gọi