KHOẢN NỢ HÔN NHÂN - Trang 46

"Mở đèn." Không thích đen tối như vậy, không nhìn rõ bất cứ thứ gì,

không cách nào nắm trong tay.

"Xin tuân theo mệnh lệnh." Anh cố ý nhún nhường giọng nói, chế giễu

nồng đậm.

"Tách" một tiếng, một chiếc đèn nhàn nhạt đặt xa xa dưới đất hiện lên,

mặc dù vẫn ảm đạm như cũ nhưng ít ra không còn là hoàn toàn đen tối.

Cô nhìn thấy anh.

Ngồi ở chỗ không xa, tay trái cầm một ly rượu nâu nhạt lẳng lặng nhìn

cô. Ngược ánh sáng, không nhìn thấy vui buồn, không nhìn thấy vẻ mặt. Tất
cả đều yên tĩnh lạnh nhạt, chỉ có ly rượu của anh sáng rỡ làm xao động lòng
người. Hạ Viễn Hàng như vậy dường như cách rất xa cô, rất xa. Ở chỗ đó,
đôi mắt lạnh nhìn cô, tất cả. Lần đầu tiên trong đời, cô cảm thấy con người
Hạ Viễn Hàng này, là xa lạ.

Thời gian mười năm, quá nhiều thứ thay đổi. Anh càng thêm thâm trầm

khó lường, cũng càng khó hiểu. Hạ Viễn Hàng năm đó mặc dù lạnh lùng
nhưng khi đối mặt với cô thì tất cả luôn là chân thật nhất. Còn anh hôm nay,
tất cả cảm xúc đều được kiềm hãm sạch sẽ, đôi mắt thâm trầm, thứ gì cô
cũng không đọc ra được.

Tính cô bẩm sinh thích có thể nắm giữ mọi thứ, ghét mất khống chế, ghét

mịt mờ không rõ, ghét. . . . . . kiểu tình huống như hiện tại.

Khả năng nhìn dần dần quen với loại ánh sáng ảm đạm này, dần dần cả

bốn phía có đường nét. Cô nhìn rõ ràng Hạ Viễn Hàng ở trước bức tường,
thần sắc trên mặt có mấy phần đông cứng.

Một hồi lâu. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.