KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 144

chai popper màu nâu sang một bên, cởi luôn chiếc sơ mi đang hờ hững
trên người, và cúi xuống hôn Phan.

“Drugs, suck it up, like vanilla icies
Don’t treat me rough, treat me really niceys
Decorate my neck, me, Diamantes ices
Why, come on, come on...”

***

Phan nằm ngửa mặt nhìn mảng trần nhà trắng, cả cơ thể rã rời sau cơn
mưa tình vừa trút xuống. Nam nằm cạnh Phan, đầu gối vào khoảng
cánh tay rộng mở, vững chãi. Nam nhích người một chút để được gần
Phan hơn, nghe tiếng tim Phan thổn thức trong lồng ngực hôi hổi. Nghe
cả hơi thở Phan nồng nồng phả xuống gương mặt mình. Tay Nam ve
vuốt khuôn bụng Phan, mặc dù không còn rõ sáu múi như ngày trước,
nhưng vẫn săn chắc lắm. Những thứ còn sót lại của cuộc ái ân ban nãy
còn trên bụng Phan, bám dính trên tay Nam.

Nam đưa tay lên cao dưới ánh đèn vàng, đám chất lỏng như lấp lánh.

- Trong mấy triệu con loăng quăng này, thì chỉ có một con là có thể
sống, đám còn lại đều phải chết, phải không Phan?

Phan quay qua nhìn Nam, thấy Nam vẫn đang chăm chú nhìn bàn tay
dưới ánh đèn.

- Đúng rồi Nam, theo nguyên tắc thì là vậy.

- Cũng giống như cuộc đời này, chỉ có một số ít đáng sống, số còn lại
đều phải chết, phải không Phan?

Phan im lặng, vòng cánh tay kia qua ôm Nam, hôn vào tóc người yêu:

- Đừng suy nghĩ đến những chuyện như vậy nữa, nha Nam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.