KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 170

Nam nãy giờ ngồi nghe Phan và Thụy nói chuyện, giờ mới tham gia:

- Thích quá vậy, Thụy cho anh cái địa chỉ chỗ đó nha, anh qua xin học.

- Thôi đi Nam, ít ra phải có tướng tá như Thụy, chứ như Nam, bụng mỡ
không, nó không chịu đâu! - Phan đưa tay bóp bóp bụng Nam.

- Im nha Phan! Chia tay liền nha Phan!

Thụy nhìn hai người giỡn với nhau, cũng cười theo. Chợt nhận ra tình
yêu vốn dĩ đâu phân biệt giới tính, có khi hai người đàn ông yêu nhau
như Phan và Nam lại còn ngọt ngào gấp trăm lần nam nữ. Sau khi giỡn
xong, Phan kéo Nam vào lòng rồi tiếp tục câu chuyện.

- Anh có quen với mấy đứa bạn làm trong nghề make-up. Để anh hỏi
thăm chỗ học đàng hoàng rồi báo em, đừng kiếm lung tung nữa. Sài
Gòn đất chật người đông, Thạch Sanh thì ít, Lý Thông thì nhiều, đi
kiếm lung tung gặp Lý Thông như hồi sáng thì đừng trách.

- Còn anh Phan? Là Lý Thông hay Thạch Sanh?

- Tùy hoàn cảnh anh sẽ là Lý Thông hay Thạch Sanh, thậm chí nếu cần,
anh còn đẻ ra được cả Lý Thông.

Thụy im lặng trước cách nói chuyện nửa đùa nửa thật của Phan, không
hiểu sao, cảm giác của Thụy cho biết người đang nói chuyện cùng mình
có thể giết người trong lúc miệng vẫn nở nụ cười bình thản.

- Thực chất cuộc đời này đều là những cuộc trao đổi với nhau, ngay cả
trong tình cảm cũng vậy, Thụy ạ. Em dùng trái tim, tình cảm của mình
để đổi lấy tình yêu của người khác. Em đi làm, dùng thời gian, chất
xám, sức khỏe để đổi lấy tiền bạc, vật chất. Quan trọng là mình nhận ra
được những gì mình lấy về có xứng đáng với những thứ mình bỏ ra hay
không. Gã thầy trang điểm đó cũng chẳng có gì sai, chỉ là cách làm của
gã thô thiển quá mà thôi. Sống ở Sài Gòn thêm một thời gian nữa, em
sẽ học được cách định giá cho tất cả những thứ mình gặp phải, tin anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.