KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 180

Điện thoại đổ hồi chuông dài, Phan lấy máy ra coi, nhìn tên người gọi
đến, cảm thấy rất ngạc nhiên vì không có lý do gì người này lại gọi mình
lúc này. Chắc chắn phải có chuyện quan trọng. Phan để Nam ở lại với
Khanh rồi bước ra xa để trả lời. Một lát sau, Phan quay lại, nói cùng
Nam:

- Anh có công việc phải đi gấp, Nam ở lại với Khanh một chút rồi anh
sẽ quay về đón.

- Quan trọng lắm sao? - Nam hỏi, hình như là lần đầu tiên Nam xen vào
chuyện công việc của Phan.

- Ừ, anh đi trước đây. Chút anh gọi lại cho Nam.

Phan nói rồi quay lưng đi. Để lại Nam đứng nhìn theo, chẳng hiểu sao
một cơn gió lạnh thổi dọc sống lưng Nam.

***

Phan lái xe đến địa điểm hẹn với người vừa gọi cho mình, đầu óc miên
man suy nghĩ, vẽ ra sẵn những thứ có thể làm sắp tới. Xe Phan dừng
bên lề đường, người đàn ông đứng bên đường vội vã mở cửa xe bước
vào, ngồi cạnh ghế tài xế của Phan. Chẳng ai xa lạ, người đang hớt hải
lấy khăn ướt lau mặt chính là tổng giám đốc của “Thiên đường”.

- Chuyện như thế nào, anh kể tường tận để em biết.

- Mẹ nó, tất cả cũng là tại con quỷ cái đó, ăn chơi đàn đúm cho cố vào. -
Gã tổng giám đốc thở hắt ra một tiếng rồi bắt đầu kể chuyện.

Trong làng người mẫu, chân dài ở Sài Gòn, chẳng ai mà không biết đến
gã tổng giám đốc của “Thiên đường” nổi tiếng chịu chơi, chịu chi. Chỉ
cần lọt vào mắt xanh của gã thì được tặng điện thoại đắt tiền, đi du lịch
nước ngoài chỉ là chuyện nhỏ. Chưa kể, với mấy công ty truyền thông
cùng “Thiên đường”, chuyện đưa tên tuổi của những cô chân dài mới
nổi lên hàng “siêu mẫu”, “hoa hậu” gì đó đối với gã cũng chỉ như trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.