KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 43

But I still remember that day we met in December
Oh baby...”

Tiếng nhạc phủ cả căn phòng đèn vàng, Nam với tay cầm ly rượu vang,
uống một ngụm đầy, đặt ly lại chỗ cũ, ngả người xuống giường, tựa vào
gối đằng sau, hơi nghiêng vai, cảm thấy cơn bình yên chạy theo rượu
vào tận trong tim.

Cánh cửa phòng tắm kéo ngang, Phan từ trong bước ra, nước vẫn còn
đọng giọt trên tóc. Phan cười, kiểu cười nhếch mép nửa đểu, nửa gợi
tình. Nam chống tay xuống nệm, lần hồi đến cạnh Phan rồi quỳ gối, kéo
rịt Phan vào người, vòng tay siết chặt để thấy da Phan mát lạnh phủ
trên da mình. Phan đưa tay ra sau gáy Nam, áp môi vào môi, hơi rượu
vang từ vòm miệng Nam lan tỏa, xồng xộc len vào ngóc ngách mọi giác
quan, Phan thả lưỡi vào miệng Nam, rồi lưỡi miết dọc hàm răng trắng
đều, làm tiếng thở của Nam như chựng lại giữa lưng chừng cảm xúc.

Tay Nam kéo xuống khuôn ngực vuông vức, rồi lần mò mở từng chiếc
nút áo trên người Phan. Dẫu đây không phải lần làm tình đầu tiên của
cả hai, nhưng Phan biết Nam luôn thích được mở đầu bằng việc giúp
Phan lột bỏ lớp quần áo bao bọc cơ thể. Khi con người còn mặc trên
người bộ trang phục, họ đứng ở những vị trí xã hội đặt ra. Giám đốc,
công nhân, cảnh sát, dân thường, người mẫu, diễn viên hay cô lao công
quét đường, mỗi người lại có một bộ áo làm của riêng. Nhưng đứng
trước tình dục, người ta không cần phải khoác lên mình lớp vỏ mệt mỏi
đó. Chúng ta chỉ là những da thịt trần trụi, nguyên sơ đặt cạnh nhau,
tìm hơi ấm, tìm khoái cảm, có khi tìm sự an toàn. Chỉ còn lại hai vai
trò, cho và nhận.

- Em muốn được tự tay mình bỏ đi hết những thứ vỏ bọc Phan vẫn phải
mệt mỏi mang trên người mỗi ngày. Làm tình với em, Phan nhớ vẫn
phải mặc đồ đầy đủ nha!

Nam kéo Phan ngã xuống giường, hai thân thể quyện chặt, môi vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.