KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 170

dễ cô chính là phương thức tiếp cận nhanh nhất.

Vì vậy, trên đường Tiếu Hàm đi học về, cô liền gặp phải tên côn đồ Cao

Thần. Cậu ta thích kéo bím tóc đuôi sam của cô, thích kéo cặp sách của cô,
thích nhìn thấy dáng vẻ khóc thút thít của cô, bây giờ nghĩ lại, thật sự có
chút xấu hổ, khó trách Tiếu Hàm luôn nói cậu con nít.

-------l e^. q u y’. d o^ n-------

“Việc này…” Tiếu Hàm có chút khó xử, bạn học cũ gặp lại ăn với nhau

bữa cơm quả thật không có việc gì, nhưng mà cô và Cao Thần hồi tiểu học
không phải chung một lớp, cậu ta còn khinh dễ cô, người này, có phải có
chút kì quái hay không?

Thấy dáng vẻ do dự của cô, Cao Thần càng xấu hổ, giậm chân một cái,

đỏ mặt nói: “Tôi chính là vì xin lỗi chuyện hồi nhỏ, bây giờ thật xấu hổ.”
Mặc dù cậu đã bị anh của cô đánh cho một trận, sau đó cũng không dám
xuất hiện trước mặt cô, ngay cả trung học cơ sở cũng chọn trường cách cô
xa nhất.

Ai bảo anh trai cô nói, nếu cậu dám xuất hiện trước mặt em gái anh ta,

anh ta gặp một lần đánh một lần? Thật ra, Cao Thần cũng rất khổ sở, mối
tình đầu của anh chưa gì đã bị bóp chết trong nôi, sau này đối với các cô gái
khéo léo xinh đẹp đều có một bóng ma trong lòng, anh đến gần đều cảm
thấy, anh trai của các cô ấy sẽ nhảy ra đấm cho anh một trận. Đến tận về
sau, anh gặp phải một cô gái trực tiếp đấm vào người…

Đáng đời!

Tiếu Hàm nghe anh ta nói như thế, cũng không khỏi cười, vội vàng

khoát tay nói: “Không sao, đều là chuyện lúc bé, ai còn nhớ chứ.” Khi còn
nhỏ Tiếu Hàm là một đứa bé hay xấu hổ, nếu không cũng sẽ không đến lượt
Chu Triển Nguyên giận dữ ra quyền, dĩ nhiên, đối với Cao Thần, cô tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.