KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 168

Nhưng mà hôm ấy, sau khi Tiếu Hàm rời đi, liền không một cú điện

thoại nào, anh cứ vô duyên tìm đến cửa như vậy, có ổn chút nào không? Dù
sao, anh và cô đều là người lớn, Tiếu Hàm lại là cô gái độc thân, anh đưa
Nãi Tích tùy tiện tìm đến cửa như thế, chỉ sợ mang phiền phức đến cho cô.

Cái này, Chu Triển Nguyên giả vờ không nhìn thấy oán khí của con trai

mình ngày càng dày đặc, mặc dù rất chột dạ.

Thật ra Tiếu Hàm rất bận rộn, giống như bây giờ, còn có mười lăm phút

nữa sẽ phải lên lớp. phía dưới phòng học mười mấy vị lãnh đạo đang ngồi,
ngoại trừ hiệu trưởng trường, Phó hiệu trưởng, chủ nhiệm khoa, còn có mấy
vị lãnh đạo thành phố, Tiếu Hàm có thể không khẩn trương sao?

Hít một hơi thật sâu, Tiếu Hàm mỉm cười đi lên bục giảng. Trong lòng

đã tập luyện vô số lần, từng bước đến bây giờ, ngược lại không khẩn
trương. Chữ viết rõ ràng, vẻ mặt trang nhã, không khí trong lớp cực tốt.

Trước tiếng chuông tan học mười lăm phút, Tiếu Hàm cười nói xong câu

cuối cùng, nhìn bọn nhỏ nói một tiếng tan lớp, rốt cuôc mới thở phào nhẹ
nhõm, giải quyết xong rồi.

Sau giờ học, lãnh đạo ngồi phía dưới đều nhìn cô lộ ra nụ cười hài lòng,

Tiếu Hàm cười yếu ớt đáp trả, khéo léo đúng mực.

“Tiếu Hàm!” Sau khi tan học, Tiếu Hàm đang đi ra khỏi cổng trường

cùng Trân Tư Tư, bỗng nghe thấy có tiếng người gọi tên cô ở sau lưng.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông trẻ tuổi bước nhanh đến, hơi
thở có chút gấp gáp.

Tiếu Hàm không hiểu có chuyện gì, người này là ai? Nhưng mà cũng

phải lịch sự, thuận tiện đứng thẳng người, chờ anh ta đến trước mặt.

“Xin hỏi, anh là?” Tiếu Hàm nghi ngờ nói. Trần Tư Tư cũng có chút

kinh ngạc, trong trường chưa từng thấy qua người này, nếu không cô nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.