KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 208

gọi bác Triệu là bên đối tác, nhưng mà đại cổ đông vẫn là anh Triển
Nguyên.

“Hôm nay chúng em cùng nhau đi đánh cầu lông.” Tiếu Hàm cười nói,

thật ra thì nói đánh cầu lông có chút gượng ép, đều là cô và Tiểu Hân líu ríu
nói chuyện với nhau, Cao Thần ở đó chơi một mình chắc điên lên rồi. “Lần
sau anh Triển Nguyên đi với chúng em chứ.” Tiếu Hàm giống như là nghĩ
đến cái gì đó, mắt sáng rực hẳn lên, có anh Triển Nguyên đi cùng, nếu bốn
người cùng đi, coi như cô và Tiểu Hân có việc để làm, Cao Thần cũng
không đến nỗi một mình nhàm chán.

Tiếu Hàm nghĩ như vậy, cảm thấy chủ ý này rất tốt, không khỏi hưng

phấn gõ vào cửa sổ xe một cái, làm cho Phương Hân đang ngủ bên trong
tỉnh giấc: “Tiểu Hân, lần sau chúng ta tìm vài người đi cùng. Như vậy Cao
Thần cũng sẽ không nhàm chán.” Còn có thể đánh đôi, chủ ý rất hay.

Phương Hân nửa tỉnh nửa mơ, nghe thấy lời của Tiếu Hàm, cũng không

biết có nghe vào tai không, mơ màng gật đầu, Tiếu Hàm và Cao Thần nhìn
cũng dở khóc dở cười.

Lúc này Chu Triển Nguyên mới nhìn đến cô gái đang ngồi chỗ ghế phụ

lái, dáng vẻ thanh thanh gầy gầy, mắt khép hờ ngủ gà ngủ gật, nói như vậy,
bọn họ không phải là hai người đi hẹn hò?

Không biết tại sao, trong lòng Chu Triển Nguyên chợt thấy dễ chịu hơn

rất nhiều, khóe miệng vui vẻ cũng thành thật không ít: “Được, lần sau nhớ
gọi anh, anh cũng rất lâu rồi không vận động rồi đó.” Nếu đã có một kỳ đà
cản mũi, như vậy anh cũng không ngại tiếp tục làm thêm một người.

Tiếu Hàm nhìn Phương Hân mơ mơ màng màng, mỉm cười nói: “Được,

anh mau đưa Tiểu Hân về đi, nhìn bộ dáng của cô ấy, chắc mệt muốn chết
rồi đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.