KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 214

với Nãi Tích. Không sao đâu.” Rõ ràng là an ủi, nhưng Tiếu Hàm nghe ra
lại có cảm giác mình thật độc ác, giống như thấy được tên nhóc ra vẻ bĩu
môi đáng thương, cảm thấy không đành lòng, do dự gật đầu nói: “Anh Triển
Nguyên, trước mấy hôm em sẽ nói cho anh có đi được hay không, em phải
sắp xếp công việc trước đã.” Khi đó cũng được nghỉ, chẳng qua thành tích
của học sinh còn có chút liên quan đến việc cần xử lý, nhưng mà cũng
không nhất thiết không bớt được chút thời gian.

Chu Triển Nguyên nhẹ gật đầu, trong lòng cũng tính toán xong, dời lịch

lùi lại mấy ngày, chờ cô làm xong việc nữa là mang Nãi Tích đi công viên
chơi. Không muốn nhìn thấy cô vì dồn thời gian lại mà khiến cho bản thân
mệt mỏi như vậy, một chút cũng không muốn.

Tiếu Hàm nhìn về phía anh gật đầu cười, mới xoay người đi vào cổng

tiểu khu, lơ đãng quay đầu lại, lại thấy anh ngơ ngẩn nhìn theo phương
hướng của mình, ánh vàng của đèn chiếu lên thân hình cao lớn của người
đàn ông, làm cho xung quanh anh lấp lánh một vùng ánh sáng ấm áp.

Đến khi đứng trên lầu, Tiếu Hàm kéo màn cửa sổ ra, ngắm nhìn xuống

cửa sổ, bóng dáng kia vẫn còn đứng đó, thẳng tắp. Giống như thấy được cô
trong ánh đèn hắt lên, anh mới xoay người rời đi.

Một giây kia, Tiếu Hàm đột nhiên cảm giác được trong lòng mình mềm

mại như một dòng suối.

Biết Cao Thần và Tiếu Hàm không phải là quan hệ nam nữ, Chu Triển

Nguyên liền không bao giờ… kìm nén con tim của mình nữa, mấy ngày
nay, anh nhẫn nhịn cũng đủ rồi. Muốn gặp cô lại không thể, muốn nghe
thấy giọng nói của cô, nhấc điện thoại di động lên lại để xuống, loại cảm
giác này, hỏng bét rồi.

Phương Hân yên tĩnh không được mấy ngày, lại phấn khởi gọi điện cho

Tiếu Hàm, nói là muốn cùng nhau ăn một bữa cơm. Tiếu Hàm suy nghĩ một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.