KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 234

Nhìn vẻ mặt Trần Tư Tư cười gian, Tiếu Hàm chỉ biết nói không rõ ràng

lắm: “Tư Tư, đây là anh trai của tôi.”

Trần Tư Tư đẩy cô một cái, miệng cười toe toét: “Vâng vâng, tôi biết

đây là anh trai cô, cô còn không mau đi đi, anh trai đang chờ cô đấy.” Anh
trai hàng xóm thanh mai trúc mà, à khà khà, thật là lãng mạn.

Tiếu Hàm không biết Diệp Dĩ Mạt đã đem mối quan hệ của cô và Chu

Triển Nguyên ra bán cho mấy cô gái bát quái* này (mấy bà ‘tám’), nghĩ là
cô ấy nghe lọt lời giải thích của mình, liền hướng cô ấy vẫy vẫy tay, đi tới
chỗ Chu Triển Nguyên.

Nhìn Tiếu Hàm lên xe, Trần Tư Tư đã không thể chờ được móc điện

thoại di động ra, gửi tin nhắn cho một loạt: “Chú ý chú ý, Tiếu Hàm về
cùng anh trúc mã!”

Một loạt người nhận, Diệp Dĩ Mạt, Tiểu Từ, Tiểu Vương, Tiểu Lý và

Tiểu Mạc.

Ai, đều là ngày đó đã thấy qua sức hấp dẫn của anh trúc mã.

Nhận được tin nhắn vẻ mặt mọi người không giống nhau. Diệp Dĩ Mạt

sờ sờ cằm, bình tĩnh cất điện thoại vào túi xách, cô còn phải đưa Lý Thụy đi
gia sư nữa. Đàn ông, trước tiên phải biết nuôi sống bản thân đã mới có tư
cách nói chuyện yêu đương.

Tiểu Từ cong cong khóe miệng, giống như sắp có vở kịch hay để xem,

sau này sinh con gái, cuộc sống bình thường là tốt rồi.

Tiểu Vương và Tiểu Lý nhìn nhau cười, lại có một cô gái muốn đi xuống

nấm mồ rồi, nhưng mà, xuống mồ an ổn còn hơn cố chấp phơi thây ngoài
đường chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.