KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 237

Chu Triển Nguyên nghiêng người, cười đón cô vào nhà, “Đúng lúc, dì

Chung mới chuẩn bị xong, em liền tới.” Thực ra là anh để lại một món ăn
cuối cùng để cô làm, sợ làm cô không được tự nhiên.

“Em là nghe thấy mùi thơm mà đến rồi ~” Tiếu Hàm bĩu môi cười nói,

làm như một bộ dạng tham ăn, ra sức hít hít mũi, bày ra một bộ mặt thèm
muốn.

Chu Triển Nguyên nhìn điệu bộ dí dỏm của cô như vậy, khóe miệng lại

nhếch lên 5%, “Nãi Tích đang trong phòng đọc truyện tranh, đợi lát nữa ăn
cơm lại gọi nó, em ngồi xuống trước đi.” Chu Triển Nguyên thản nhiên đem
ánh mắt trên người cô dời đi, mùi hương thơm ngát trên người con gái mới
tắm xong chính là duy nhất, đôi má chắc là do nhiệt độ bên ngoài, hơi ửng
hồng, trên cổ đeo một vòng cổ kim cương sáng bóng, làm cho làn da trắng
noãn nổi bật lên càng thêm đẹp.

“Em đi giúp dì Chung vậy, ăn uống mà không cần trả tiền cực kỳ xấu hổ

nha.” Tiếu Hàm mỉm cười.

Chu Triển Nguyên bưng cốc nước mát tới: “Không cần, cũng chỉ còn

một món nữa, em ngồi đó là được rồi.” Vừa dứt lời, Chu Triển Nguyên
cũng thuận thế ngồi xuống bên cạnh cô, lúc cô nhận cốc nước, đầu ngón tay
nhẹ nhàng chạm vào, làm cho Chu Triển Nguyên hơi đờ người.

Tiếu Hàm lại không phát hiện, nhấp một miếng nước, mỉm cười: “Số em

thật là may, ngày nghỉ đầu tiên đã không cần phải tự mình xuống bếp, khó
mà được hưởng thụ nha.”

Chu Triển Nguyên thốt ra: “Vậy sau này mỗi ngày em qua đây ăn là

được rồi.” Lời vừa ra khỏi miệng, mới cảm thấy có gì đó không ổn, vội
vàng xoay mặt đi giải thích: “Ý của anh là, dù sao dì Chung mỗi ngày cũng
phải nấu cơm, em lại không ăn nhiều lắm, cùng ăn cũng giảm bớt được
phiền phức rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.