Dĩ Mạt cảm thấy tặng quà gì cũng đều lãng phí, cho nên cứ mua cho anh
mấy đôi bít tất là thích hợp nhất. ←. ←
Không phải nói tham gia quân ngũ đều rất tốn bít tất sao…
Thực ra, Diệp Dĩ Mạt không muốn thừa nhận là bị nước mắt nước mũi
của cha mình bắt đi, thật không có tiền đồ. Tuy nhiên, lqđ hai tám tuổi đối
với một cô gái mà nói đã không tính là trẻ nữa, nhưng mà Diệp Dĩ Mạt
không chú trọng việc thành gia lập nghiệp, một người hay hai người, đối
với cô mà nói, dường như có chút gì đó khác biệt. Tan trường sau đó về ru
rú trong chỗ nhỏ của mình đánh máy, chủ nhật đến bắt nạt anh bạn nhỏ Lý
Thụy một phen, nhìn bộ dạng xù lông
囧 của nó, cuộc sống thật sự rất sinh
động.
Nhưng mà, hoàng thượng không gấp thái dám lại gấp, những lời này nếu
có thể lưu truyền ở thời xưa, như thế tất nhiên là có đạo lý. Diệp Dĩ Mạt đối
với chuyện chung thân đại sự của mình không có chút ý niệm nào, Diệp lão
ba lại gấp muốn chết. Hôm trước, ở hội lính gặp lại lão liên trưởng, biết
được con trai lão trước mắt cũng chưa có bạn gái, ánh mắt Diệp lão ba liền
rực sáng! Vừa hỏi tuổi tác và tình hình, tuyệt, quá hợp!
Lão cha hai nhà hợp lại bàn kế, được rồi, cũng đừng tính toán trước, gặp
mặt rồi nói sau!
Tất Trọng Tường hiện giờ đã là Phó Tư Lệnh quân khu, vẫn là con
người kiên cường lại thêm lo lắng. Con trai hiện nay đã ba hai tuổi, điều
kiện ngoại hình mọi thứ đều tốt, giỏi văn giỏi võ còn có thể hát, tiếng anh,
hai bằng học sĩ quân sự, năm đó còn là hạng nhất đấu võ của quân khu. Cởi
quân phục, cũng là một chàng trai đẹp trai hợp mốt, như vậy mà cũng
không có bạn gái!
Tất Trọng Tường gấp gáp, cháu chắt nhà lão Vương đều đã có thể đi
mua xì dầu, cháu chắt của lão bóng dáng cũng không thấy đâu! Ngay cả mẹ