KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 362

“Đi thôi, đi thôi, sư tỷ đang đợi em ~” Tiếu Hàm mỉm cười kéo anh ra

ngoài.

Chu Triển Nguyên như là đang nghĩ ngợi cái gì, dừng lại một chút, nói

thêm một câu nữa: “Nếu Lý Thụy kia cũng ở đó, em phải gọi điện thoại cho
anh.” Cho dù là ném công việc cho lão Triệu, anh cũng phải xuất hiện, tên
nhóc kia, nhìn như thế nào cũng thấy khó chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.