KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 397

Chu Triển Nguyên vào phòng trước, cực kì chắc chắn nhìn thấy mẹ đá

lông nheo với mình, ý tứ cực kỳ rõ ràng: Con trai, nắm chắc cơ hội ~ haiz,
Chu Triển Nguyên nhịn không được, vỗ trán.

Tiếu Hàm lôi kéo Chu Triển Nguyên vào phòng, đóng cửa phòng lại liền

chu mặt oán giận nhìn anh: “Anh thấy chưa, ba mẹ vợ tương lai của anh rất
khó trị đấy, haiz.” Hai ngày trước mới về nhà còn dễ nói, cô cũng ở nhà cả
ngày, ba mẹ cũng không có động tĩnh gì, cũng không giống như trên TV
diễn gì mà nói Triển Nguyên không tốt hay là cường điệu thái độ cứng rắn
của họ.

Nhưng mà sau vài ngày, tình hình bắt đầu phát triển theo hướng quỷ dị,

ba mẹ bắt đầu nghĩ cách tìm bạn trai cho cô rồi! Cái này làm sao có thể! Thì
ra ở đơn vị ba có mấy chàng trai mới đến, nghe nói điều kiện không tồi,
sinh viên luật xuất sắc đại học H, mà mẹ cũng có một vị bác sĩ điều kiện
không tồi, ba mươi tuổi, chưa lập gia đình.

Từ lúc biết con gái và Triển Nguyên yêu nhau, theo trực giác của phụ nữ

thì Tiêu mẹ thấy đây là một người đàn ông tốt, theo lẽ (dđ*lqđ)mà nói,
chính là gần như là chú rồi. Cho nên, mẹ Tiêu trực tiếp loại bỏ mấy người
thạc sĩ nghiên cứu sinh y học ở đại học Z, trực tiếp nhắm vào mấy người
đàn ông ở khoa tim mạch.

Chú ý, ba mươi tuổi, chưa kết hôn. Mặc dù thấp hơn so với mặt biển.

Khóe miệng Chu Triển Nguyên mỉm cười, ánh mắt dịu dàng nhìn bộ

dạng nhăn mặt buồn rầu của cô, thật tốt, vừa rồi cô nói đúng lắm, ‘Ba mẹ
vợ tương lai của anh rất khó trị đấy’, mà không phải ‘Chúng ta không có
khả năng’. Đây là hai người đang đứng cùng một chỗ suy nghĩ, làm cho tâm
tình anh vui mừng cực kỳ, ngay cả phiền não mấy ngày này cũng bỗng
dưng như khói như mây tan đi, nhẹ nhàng mát rượi trút vào lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.