KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 417

gọi bà ngoại như thế, tại sao cũng không thấy bà có nửa điểm phản ứng
vậy?

Lúc này trong đầu Tiêu Kiến này đang tức giận lắm, Nãi Tích vừa quay

đầu liền đối mặt với ông: "Ông ngoại, Nãi Tích cũng mang quà tặng cho
ông đây ạ...” nói xong, cậu bé cười híp mắt lắc lắc bình rượu thuốc trong
tay, cô giáo cháu đã nói rằng, đây là thứ quà tốt nhất để tặng cho ông ngoại
đó.”

Tiêu Kiến lập tức phản bội, cười đến mức mặt đầy nếp nhăn: "Ái chà,

thật là ngoan ngoãn, thật là quá ngoan ngoãn, ông ngoại sẽ nấu cho cháu
thật nhiều đồ ăn ngon nhé, cháu chờ ông một lát...”

Tiếu Hàm:...

... Cô thật sự không thể không bội phục cậu nhóc này, nhưng, sự thật đã

chứng minh, sức cuốn hút của cậu nhóc này là vô cùng! Nói không chừng,
về sau khi mang theo cậu nhóc này đi shop¬ping, còn có thể được giảm giá!
Đây chính là hoạt động để được giảm giá mà!

"Ông ngoại à, ngài thật cực khổ, để Nãi Tích tới giúp ông nhé...”

Chu Triển Nguyên cũng toát mồ hôi, nhóc con này sau một đợt đi trại hè

trở về nhà thì đã trở nên một người biết nói những lời ngon tiếng ngọt như
vậy. Chu Triển Nguyên cũng không hề biết rằng mẹ của mình đã sớm âm
thầm dặn dò thằng cháu nội của mìnhđầy đủ, khi đến nhà bà ngoại, miệng
lưỡi phải ngọt thế nào, phải dùng những lời lẽ ngoan ngoãn để dụ dỗ ông
ngoại và bà ngoại ra sao, ông ngoại thích nghe cái gì, bà ngoại cùng ông
ngoại cũng thích nghe cái gì...

Cho nên mới nói, bà nội Chu cũng rất thích nghe cháu mình nói lời nịnh

nọt, ngài cũng đã làm một chuyện thật tốt đó...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.