Sau này, cô đã hỏi anh, Chu Triển Nguyên giải thích nói, phòng này là
sau khi mẹ của Milk qua đời mới mua, rất nhiều thứ cũng để ở trong nhà cũ,
mà căn nhà cũ kia, lại ở tận Mỹ.
Khó trách trang trí nơi này lại lành lạnh như vậy, nhìn thế nào cũng
không giống là một gia đình. Tiếu Hàm kinh ngạc, thì ra nơi này chưa từng
xuất hiện nữ chủ nhân. Không biết vì sao, nghĩ như vậy, Tiếu Hàm cảm giác
mình thậm chí có chút vui vẻ?
Thì ra là, cô cũng sẽ có chút để ý sao? Tim Tiếu Hàm đập mạnh và loạn
nhịp.
Lúc ở trong phòng sách của Chu Triển Nguyên nhìn thấy tấm hình kia,
Tiếu Hàm không có ấn tượng với phản ứng đầu tiên của mình, chỉ biết là
mình có chút không phản ứng kịp.
Trong hình, Chu Triển Nguyên trẻ tuổi ôm một cô gái tóc dài, tươi cười
rạng rỡ. Thì ra là, ở trong năm tháng cô không biết, Triển Nguyên cũng đã
từng có lúc tính cách thư sinh như vậy, mà cô gái bên cạnh, cô ta cũng
không quá xinh đẹp, chỉ là vẻ trong sáng tự tin này, nhưng không có đến
mức làm cho người ta tin phục.
Thì ra, đây chính là vợ trước của Triển Nguyên. Tiếu Hàm nhẹ nhàng
đặt hình trở lại chỗ cũ trong ngăn kéo, khóe miệng cong lên nhàn nhạt,
trong mắt chợt lóe lên ánh sáng, cám ơn cô, trong những năm tháng ấy,đã
cho anh ấy hồi ức đẹp nhất.
Ngẩng đầu lên, nhìn về tấm ảnh chụp chung ở công viên trò chơi trên
bàn sách, Milk ăn kem tươi cười rạng rõ như ánh nắng, mà cô tựa vào trong
ngực Triển Nguyên, ánh mắt lơ đãng nhìn ánh mắt anh, ba người, không nói
ra được ấm áp vui vẻ.
Có cái gì đáng để nói đâu, chuyện cũ đã qua. Tiếu Hàm cười nhạt một
tiếng, ánh mắt lại rơi vào tấm hình anh và cô chụp chung một lần nữa, cho