cuốn video huấn luyện nhân viên. Và trăm công việc khác, qua
phone hay qua email.
Góc nhìn sâu hơn
Sau một tiếng, anh chở tôi ra một tiệm phở gần đó để anh em có
không gian riêng tâm sự. Giống tôi, anh thuê một chiếc xe Nissan
cỡ nhỏ và tự lái như một nhân viên trung cấp. Không gì để thể hiện
và khoe khoang. Câu chuyện giữa hai người cũng bộc trực, thành thực
và đi ngay vào các vấn đề anh đang trực diện và nhờ tư vấn. Anh
không nói gì đến thành quả đã đạt được mà chỉ về những mục tiêu
phải đạt đến trong một năm, 5 năm và 10 năm. Anh cũng cho thấy
một người đàn ông yêu vợ con và gia đình, không thích nhậu nhẹt hay
lăng nhăng. Tôi nói ở điểm này anh giỏi hơn tôi nhiều vì khoảng tuổi
anh, hồi xưa tôi cũng thích “nổ” và “hư hỏng” lắm. Anh cười hiền,
nói không có thì giờ.
Tôi hỏi anh có làm ăn gì ở Việt Nam? Anh chỉ về nước một lần,
được vài ngày, muốn tìm đối tác để gia công cho họ vài linh kiện
cho nhà máy của anh bên Mỹ, nhưng lối làm việc và cách giao tiếp
của họ không phù hợp lắm với nhu cầu về chất lượng và tiếp
liệu. Anh cũng nói là anh có gặp vài quan chức và họ làm anh “sợ”.
Ba công thức của thành công
Tôi hỏi điều anh quan tâm nhất trong kinh doanh là gì? Anh nói
“sự thỏa mãn của khách hàng”. Anh chứng tỏ điều này khi lăn ra
đất để đo độ mềm của chỗ để chân, thử đi thử lại menu của Ipad
(gắn trên ghế ngồi khi khách đợi hay ngồi cho thợ làm), chọn
chương trình các video trên màn ảnh siêu phẳng để khách thưởng