KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 14

nhếch lên và nụ cười tinh quái lại xuất hiện. " Có muốn tạo một vài kỷ
niệm mà cô sẽ không thể nào quên không?"

Clare mở cánh cửa sau lưng mình. " Không bao giờ," cô nói, và đi thẳng

ra khỏi phòng. Cô đi được khoảng mười bước thì nghe tiếng anh ta gọi sau
lưng.

" Này, Lọ Lem."

Cô liếc nhìn qua vai khi anh ta nhặt chiếc giày sandal màu hồng và

quăng về phía cô. "Đừng quên giày của mình."

Cô bắt lấy chiếc giày bằng một tay và nhanh chóng chạy về phía cuối

hành lang mà không quay đầu lại. Cô nhanh chóng đi xuống cầu thang và
chạy vụt qua sảnh khách sạn, lo sợ mình sẽ va phải các vị khách mới từ xa
đến dự đám cưới hiện đang ở lại khách sạn. Cô sẽ giải thích như thế nào về
dáng vẻ hiện tại của cô cho dì hay cậu của Lucy đến từ Wichita?

Cánh cửa khách sạn được đẩy mạnh ra. Cùng với ánh nắng chói chang

của mặt trời buổi sáng chiếu thẳng vào mắt cô, Clare bước chân trần về
phía bãi đỗ xe, lòng thầm tạ ơn Chúa vì chiếc Lexus LS của cô vẫn ở chính
xác nơi cô đậu vào ngày hôm trước. Cô túm lấy áo đầm và leo vào trong xe,
khởi động máy. Đưa đầu ra để lùi xe lại, cô nhìn thoáng qua mặt mình trong
gương chiếu hậu và há hốc miệng khi thấy màu đen của mascara dính bên
dưới đôi mắt đỏ ngầu, đầu tóc rối bù và làn da nhợt nhạt. Cô trông như xác
chết. Như xác chết động vật bị xe cán ngang. Và Sebastian thì trông giống
như một trong những anh chàng trên bảng quảng cáo quần jeans Levi’s.

Khi lùi xe ra khỏi nơi đỗ xe, cô với tay vào hộp lấy kính mát ra. Cô nghĩ,

cô sẽ sớm gặp lại Sebastian thôi. Cô cho là lời đề nghị đưa cô về nhà của
anh ta là khá chu đáo. Nhưng sau đó với tính cách của Sebastian, anh ta đã
làm hỏng tất cả khi đề nghị cô tạo ra những kỷ niệm khó quên. Cô bắt đầu
lái xe, và che mắt mình bằng cặp kính màu vàng hiệu Versace.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.