Cô nuốt mạnh xuống khi đôi mắt màu xanh biển tuyệt đẹp của cô ngước
nhìn vào mắt anh. Cô chớp mắt. "Anh đi theo tôi vào đây chỉ để nói về thời
điểm chúng ta thường ăn bánh quy sao?"
Anh lướt nhẹ hai bàn tay mình ngang vai cô đến hai bên bờ cổ nóng ấm
của cô. Mạch cô đập mạnh bên dưới những ngón tay anh. "Không." Anh
nâng cằm cô lên và hạ thấp mặt mình chỉ cách một khoảng nhỏ với mặt cô.
"Anh muốn nói về việc anh sẽ ăn em như món Tasty O. Anh tiếp tục nhìn
vào mắt cô và nói, "Anh muốn nói về tất cả những gì anh muốn làm với
em. Sau đó chúng ta có thể nói về tất cả những gì anh muốn em làm cho
anh." Tất cả những điều anh đã nghĩ cô sẽ làm cho anh.
Cô đưa hai tay mình lên ngực anh và anh nghĩ cô có thể đẩy anh ra. Thay
vào đó cô nói, "Chúng ta không thể làm điều này. Ai đó sẽ đi vào phòng
này."
Anh tự hỏi liệu cô có nhận ra rằng lý do phản đối duy nhất cô đưa ra là
họ có thể bị bắt gặp. Anh mỉm cười. Son môi màu đỏ của cô đang khiến
anh điên cuồng, và anh lướt nhẹ môi mình khắp môi cô. "Sẽ không nếu
chúng ta yên lặng." Anh đặt những nụ hôn nhỏ vào môi cô. "Em không
muốn Joyce bước vào và phát hiện chúng ta chứ. Bà ấy sẽ sợ chết khiếp khi
thấy em ở trong này và đang hôn con trai của người làm vườn."
"Nhưng tôi không hôn anh."
Anh cười tủm tỉm. "Chưa mà."
Cô hít vào và giữ hơi thở đó, "Cha anh có thể thấy chúng ta."
Anh lướt nhẹ ngón cái của mình khắp làn da mềm mại ở hàm cô khi anh
tiếp tục đùa giỡn với miệng cô. "Ông ấy đang thực hiện một trong những
giấc ngủ chợp mắt hai mươi phút của ông, nhưng thực tế nó thường kéo dài
hàng giờ. Ông ấy sẽ không bao giờ biết được."