KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 202

Anh đẩy người ra khỏi khung cửa và dùng chân đóng cửa phòng thực

phẩm lại.

"Anh làm gì thế?" cô hỏi

Anh tiến thêm một vài bước cho đến khi cô phải ngẩng đầu để nhìn vào

mặt anh. "Hình như tôi đang đi theo cô"

"Tại sao?" anh lại làm điều đó lần nữa. Đó là lấy hết không khí trong

phòng và làm cô cảm thấy bị mê sảng. "Anh chán à?"

"Chán ư?" anh ngừng lại một vài giây để suy nghĩ về câu hỏi trước khi

trả lời. "Không. Tôi chẳng chán chút nào cả"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.