KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 264

“Em đã lẻn đi.”

Có phải anh thực sự giận dữ vì cô đã rời đi vào giữa đêm không? “Anh

khó chịu vì em đã không đánh thức anh dậy trước lúc em rời đi sao?”

“Anh không khó chịu.” Anh nhìn sang hướng khác. “Anh không cảm

thấy khó chịu.”

Nhưng anh thực sự khó chịu. “Xin lỗi, em không có ý làm tổn thương

cảm xúc của anh.”

Anh quay sang nhìn cô và thở dài đầy phiền muộn. “Anh không có cảm

giác gì tổn thương cả. Anh không phải là một cô gái.”

Đó là một lời tuyên bố buồn cười khiến cô phải cố để không mỉm cười.

“Em biết anh không phải là một cô gái. Em nghĩ anh đã chứng minh điều
đó vào tối qua.”

Một bên khóe miệng anh co rúm lại. “Em còn đau không?”

Anh đưa tay lên ôm lấy mặt cô và nhìn vào mắt cô. “Em không phải là

một người phụ nữ nào đó mà anh tán tỉnh ở một quán bar, Chelsea. Em
không phải là người tình một đêm của anh. Đừng có lẻn khỏi nhà anh như
thế nữa.”

Nếu cô không phải là tình một đêm, thế cô là gì? “Em biết rồi.”

Anh cầm tay cô và đi về phía ghế phụ. “Anh đang đói. Em có muốn ăn

chút gì đó ở đây hay ở Issaquah không?”

Cô quay lại và ngước nhìn anh. Ánh nắng ban chiều trải khắp mái tóc

anh. Cô có thể không phải là tình một đêm, nhưng cô cũng chẳng phải là
bạn gái của anh. Cô làm việc cho Mark. Cô không thể hẹn hò với anh. Vậy
nên, cô vào xe anh để làm gì? “Từ đây đến Issaquah bao xa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.