KHÔNG KHOAN NHƯỢNG - Trang 129

mình và không có vệ sĩ đi kèm nếu hắn đi đâu – danh tiếng của hắn đã đủ
để bảo vệ bản thân hắn rồi. Tuy nhiên, điều duy nhất mà Harvath lo sợ
chính là mạng lưới hàng xóm láng giềng rộng khắp của hắn. Rải tiền cho
các tổ chức từ thiện địa phương, các nhà thờ và các gia đình chính là cách
thức rất tốt để mua lòng tin và những con mắt tinh tường luôn sẵn sàng báo
tin cho anh biết về dấu hiệu ai đó đang muốn theo dõi anh.

Cuối cùng, chẳng có cách nào để Harvath và đội của anh biết. Vì vậy, họ

phải chấp nhận rằng bất kì cá nhân nào trong vòng bán kính khu nhà kể từ
nhà của Palmera cũng chính là người được nhận tiền của hắn. Không thể
nào thâm nhập vào đám hàng xóm của hắn, đành phải cứ trơ tráo mà vào
thôi.

Và đó chính xác là những gì họ làm.

Họ đỗ chiếc xe ở cách nhà Palmera và trả người bán hàng một trăm đồng

để trông nó. Mặc dù Finney nói được rất ít tiếng Tây Ban Nha, nhưng
người bán hàng phải hiểu rõ điều gì sẽ xảy ra nếu họ quay lại mà chiếc xe
bị sao.

Ông đi sau Harvath và Parker và đi đến chỗ góc phố rồi quay ra đường

nhà Palmera. Harvath nói chuyện sôi nổi và chỉ trỏ vào những tòa nhà khác
nhau và dưới tay anh là một bản vẽ thiết kế chi tiết.

Được ba phần tư chặng đường tới khu nhà, Harvath nép vào bên hẻm nhỏ

dẫn tới sau ngôi nhà của Palmera và anh dừng lại.

Lấy bản vẽ ra, anh trải nó ra trên mui của một chiếc xe đang đỗ và có vẻ

nghiên cứu rất kĩ. Rút một chiếc camera kĩ thuật số nhỏ xíu từ trong túi ra,
anh đưa cho Parker và bảo ông bắt đầu chụp ảnh.

Hàng xóm quanh đó chẳng hề biết người đàn ông có bản vẽ đó là ai

nhưng căn cứ vào những vệ sĩ đi theo họ cho rằng hẳn anh ta phải là người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.