KHÔNG KHOAN NHƯỢNG - Trang 204

là những lỗ hổng đen ngòm. Najib vốn là một tay cứng rắn nhưng nhìn thấy
những gì đang phơi bày trước mắt, hắn vẫn rùng mình.

“Hãy nói về việc thả người ở Gntanamo”, Harvath nói phá vỡ sự im lặng

đáng sợ.

Najib lại nhổ vào anh và chửi rủa anh bằng tiếng Arab, “Khara beek!”

Al-Tal đã nói với Harvath rằng Najib là một trong những điệp viên giỏi

nhất của hắn, thậm chí còn hơn cả Asef Khashan. Hắn ta đã chắc chắn rằng
Harvath sẽ thấy cực kỳ khó khăn. Theo Al-Tal biết, hắn ta không biết sợ gì
và cũng chẳng hề biết sợ ai. Hắn được đưa đến Iraq để hỗ trợ hợp tác nổi
loạn ở đây. Tiếng tăm của hắn nổi như cồn. Kẻ nào dám chống lệnh hắn,
hoặc không thực hiện được nhiệm vụ hắn giao, sẽ bị cá nhân hắn xử phạt
cho không thể nói được nữa.

Hắn là một trong những tên đáng sợ nhất ở Iraq. Tài chiến trận của hắn

chỉ có thể vượt qua bằng chính tài tra tấn của hắn trong phòng tra tấn.
Người ta nói rằng, việc dùng dao chặt đầu người phương Tây và ghi hình
lại trong ánh sáng lờ mờ chính là ý tưởng của hắn. Đối với hắn, thanh mã
tấu cũng là một thiết bị cực kỳ hữu hiệu. Nạn nhân bị giết giống như giết
những con thú. Một hay hai nhát kiếm không đủ. Họ phải chịu đựng nỗi
đau đớn cực độ dưới bàn tay những chiến binh của Giáo đồ và Najib là một
kẻ tạo ra nỗi đau đớn đến nhường ấy.

Harvath biết quá rõ kiểu của hắn. Cách duy nhất để lợi dụng tâm lý hắn

chính là làm cho hắn sốc đến mức hoàn toàn mất cân bằng. Cái xác trên bàn
là một khởi đầu tốt nhưng Harvath biết là vẫn chưa đủ.

Anh vẫn hỏi lại câu hỏi của mình và lần này bằng tiếng Arab cụ thể hơn.

“Cái đêm mà mày được giải thoát khỏi Gntanamo mày đã lên một chiếc
máy bay. Kể cho tao nghe về đêm ấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.