Thụy Sĩ. Nếu anh muốn có câu trả lời anh sẽ phải đích thân tới Wegelin
Company.
Harvath cảm ơn McCauliff đã cung cấp thông tin và cúp máy. Tháo tai
nghe gắn trong tai ra, anh quay sang gã Lùn báo với gã rằng số tiền đã dẫn
đến một ngân hàng bên ngoài Zurich có tên là Wegelin Company.
Ngay khi anh nói ra cái tên đó, mặt gã Lùn tối sầm lại và gã giơ ngón trỏ
lên.
Những ngón tay múp míp của gã lướt trên máy tính xách tay. Khi tìm
thấy cái cần tìm, gã nhẩm trong đầu nột dãy số. Chúng hoàn toàn khớp với
tài khoản McCauliff đã xác định được.
"Sao ông biết?" harvath hỏi.
Gã Lùn luồn tay vào mớ tóc ngắn màu đen của mình trả lời "Tôi chính là
người đã lập nên tài khoản này".
"Là ông?".
"Đúng, là tôi. Nhưng tệ hơn nhiều. Vì Abu Nidal không còn gì hơn ngoài
một kẻ khủng bố. Bất chấp những thành công của ông bố trong lĩnh vực
kinh doanh, ông ta chẳng biết tí gì về hoạt động ngân hàng hay cách bảo vệ
các tài sản của mình cả".
"Và ông đã quản lí tiền cho ông ta?" Harvath hỏi.
"Không. Không phải cho tổ chức của ông ta. Ông ta có người làm việc
đó rồi. Nidal yêu cầu tôi làm một việc khác. Ông ta muốn số tiền ấy không
có trong sổ sách theo lẽ thường. Ông ta không muốn bị ràng buộc vào tài
chính của tổ chức. Nếu có chuyện gì xảy ra với ông ta, ông ta muốn đảm
bảo lớp bảo vệ này được bật lên".