thoát, nhưng điều đó chẳng có nghĩa lí gì, ngày mai đám cưới mới diễn ra.
Tại sao mày lại đóng gói quần áo, đồ dùng cá nhân và mọi thứ trước một
ngày như thế? Nhìn ra cánh cửa kiểu Pháp dẫn ra ngoài ban công của
phòng ngủ chính, Harvath thấy rõ quang cảnh hồ. Ngay lập tức đập vào mắt
anh là cầu tàu và sự vắng mặt rất đáng nghi của chiếc xuồng máy Cobalt
mà Nancy Erikson đã bố trí cho Roussard. Linh cảm xấu gợn lên trong lòng
Harvath. Anh trở ra theo lối đã vào, kiểm tra lại mọi thứ trên đường ra. Khi
tới gara, anh mở cửa bên phái người lái của chiếc Lincoln và đập vào cốp
sau. Anh mỉm cười khi nhìn thấy chiếc túi đựng đồ đi cắm trại hiệu Kiva.
“Hiểu rồi”, Harvath nói.
Nhưng sau khi mở nó ra và sục sạo trong túi, anh nhận ra mình chẳng thu
được gì. Quần áo, đồ dùng vệ sinh cá nhân, không có gì để làm vật chứng
mà chúng còn chẳng thể giúp anh biết được âm mưu của Roussard.
Harvath đóng cốp xe lại và chuẩn bị trở vào nhà thì phát hiện thấy một
thùng nhựa to đựng rác cạnh cửa gara. Anh lao tới và nhòm vào trong. Đáy
thùng là một túi rác màu trắng. Harvath lôi nó ra, mang vào trong nhà. Dọn
sạch bàn ăn, anh xé túi và đổ hết những thứ bên trong ra. Nhờ thứ ánh sáng
yếu ớt của buổi chiều ta, anh nhặt ra các loại rác dồn đống trong khoảng
thời gian ngắn ngủi Roussard ở đây.
Những chai nước khoáng trống rỗng, món ăn nấu bằng lò vi sóng, tàn
thuốc, đầu mẩu thuốc và hai bao thuốc rỗng hiệu Gitanes. Nằm lẫn trong đó
là cuốn giới thiệu về các loại thuyền buồm của công ty du lịch hồ Geneva.
Harvath lấy một chiếc khăn ăn lau sạch cuốn sách. Các ngôi nhà cho thuê
trên thế giới đầy những tạp chí địa phương, cũng như là các sách hướng
dẫn tham quan và những việc nên làm. Không ngạc nhiên khi chủ của ngôi
nhà này cũng làm thế với các khách thuê. Những điều gì ở cuốn sách hướng
dẫn này đảm bảo Roussard đang tiến hành kế hoạch? Harvath nhanh chóng
lướt qua các trang cố hiểu được tầm quan trọng của nó. Giở tới cuối sách
anh thấy một trang bị xé nửa cuối. Tim anh như ngừng đập.