KHÔNG KỊP NÓI YÊU EM - Trang 15

áo, Doãn phu nhân nói: “Con bé này không biết lớn bé gì, may mà anh Hứa
của con không phải người ngoài, làm gì có ai nói móc như con hả?”. Bà nói
tiếp: “Nói chuyện với anh Hứa của con đi, mẹ đi xem xem cơm chuẩn bị
thế nào rồi”.

Bà đứng dậy đi xem người làm thu dọn phòng ăn, Doãn Tĩnh Uyển thấy

ông Doãn Sở Phàn cũng mượn cớ bỏ đi, liền cười nói với Hứa Kiến
Chương: “Em mang về cho anh một hộp xì gà”. Hứa Kiến Chương thấy cô
thay Âu phục, màu ráng chiều rất nhạt, dưới ánh đèn, cô mềm mại xinh đẹp
như một bông hoa rẻ quạt, liền hỏi nhỏ vặn lại: “Không phải em bảo anh
đừng hút thuốc sao?”. Doãn Tĩnh Uyển nghe thấy anh nói vậy, cũng không
kìm được cười tươi, dừng lại một lát mới nói rằng: “Trên đường em cứ
nghĩ, thực ra mùi thuốc lá cũng rất dễ chịu”.

Anh nghe thấy cô nói như vậy, cũng không nhịn được cười.

Hai nhà Hứa – Doãn vốn có quan hệ nhiều đời, Doãn phu nhân giữ Hứa

Kiến Chương ở lại ăn cơm, nói chuyện đến rất muộn mới về. Sáng sớm
hôm sau, Doãn phu nhân vừa dậy thấy Tĩnh Uyển đã dậy rồi, nói: “Sao
không ngủ thêm chút nữa?”. Tĩnh Uyển vội vàng đáp: “Anh Hứa hẹn con đi
xem chợ hoa”. Doãn phu nhân biết đôi trẻ này tiểu biệt trùng phùng, tất
nhiên sẽ có chỗ đi của chúng, cũng chỉ cười không hỏi.

Hứa Kiến Chương tự mình lái xe đến đón cô, cô vừa lên xe anh liền hỏi:

“Em ăn sáng chưa?”. Tĩnh Uyển đáp: “Vẫn chưa”. Hứa Kiến Chương nói:
“Anh biết ngay là chưa mà, em thích ngủ như vậy, hiếm khi dậy sớm như
hôm nay, chắc chắn không kịp ăn rồi”. Tĩnh Uyển nói: “Không hỏi việc ăn
uống thì lại nói em thích ngủ, anh coi em là gì hả?”. Hứa Kiến Chương thấy
cô có ý quở trách, ánh mắt lưu chuyển có một cảm giác lay động lòng
người, cười nói: “Anh chuộc lỗi với em, có được không? Hôm nay anh đưa
em đi ăn một món đảm bảo em chưa từng ăn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.