KHÔNG KỊP NÓI YÊU EM - Trang 82

KHÔNG KỊP NÓI YÊU EM

Phỉ Ngã Tư Tồn

www.dtv-ebook.com

Chương 10

Hứa Kiến Chương ngồi ở căn phòng đó một lát, trong lòng ngổn ngang

bao suy nghĩ, tâm trạng bất an, nghĩ hết điều này đến điều kia, luôn nghĩ
rằng, đừng nghĩ nữa cho xong, nhưng đầu óc lại như trúng tà, những ngờ
vực đó cứ xoay vòng không thôi. Tiếng nhạc của đội nhạc đang chơi, tiếng
chiêng trống trên sân khấu, tiếng cười ồn ã ở phía trước, láng máng truyền
đến càng khiến anh lo lắng thêm. Anh ngồi xuống không được mấy phút,
lại đứng dậy đi mấy bước, lẩm bẩm một mình: “Phủ này đang tổ chức
chuyện vui à, náo nhiệt thật”.

Hà Tự An cười cười, không trả lời. Hứa Kiến Chương đi lại mấy lượt, lại

ngồi xuống ghế sofa, chỉ nghe tiếng đồng hồ tích tắc tích tắc. Thật ra trong
lòng Hà Tự An còn sốt ruột hơn cả Hứa Kiến Chương, trơ mắt nhìn đồng
hồ chỉ mười hai giờ rưỡi, nghe thấy tiếng bước chân vội vã đi đến từ phía
sau, anh biết ngay đó không phải là người của Đào phủ, chắc là người của
soái phủ vào từ cổng phụ, vì không biết tình hình thế nào, trong lòng khó
tránh khỏi thấp thỏm không yên.

Hứa Kiến Chương nghe thấy tiếng bước chân thì cũng đứng dậy, anh đi

lại Thừa Châu nhiều lần, vừa thấy phục trang liền biết là cận vệ của Mộ
Dung Phong. Trong lòng anh nghi ngờ không yên, chỉ thấy người đó đi
thẳng đến nói thầm vài câu với Hà Tự An. Hà Tự An nhìn Hứa Kiến
Chương một cái, cười nói với anh: “Hứa tiên sinh cứ ngồi đây đợi, Cậu Sáu
có chút việc phái tôi đi làm, tôi đi một lát rồi về”. Hứa Kiến Chương nói:
“Hà tiên sinh cứ tự nhiên”. Hà Tự An hình như hơi sốt ruột, cũng không
khách sáo với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.