KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 217

Những người phụ nữ bé bỏng

Mercedes đang yêu, cậu ta cao - ít ra là cô bé nghĩ vậy - và đậm người,

và dĩ nhiên là đẹp trai, không cần phải bàn cãi. Đôi mắt cậu như đốt cháy
tâm hồn cô và có vẻ như chúng đang nói rằng, cậu rất cần, thực sự rất cần
một người phụ nữ tốt để yêu thương và thuần hóa cậu. Cậu luôn có một cái
khăn xếp. Thường thì cậu sẽ được tìm thấy trong cái lều kẻ sọc xa xỉ của
mình hay bắt gặp lang thang trên những bãi cát trên lưng con ngựa chiến Ả
Rập màu trắng. Cậu ta là Rudolph Valentino. Mercedes không biết mình
nên ghét Pola Negri bằng cả trái tim hay nên cầu nguyện cho cô vì cô đã tin
tưởng vào tình yêu đích thực của Mercedes. Cô cầu nguyện cho Valentino
hằng đêm. Cô chưa bao giờ nghe thấy giọng cậu ấy nhưng đôi khi cô lại tự
liên kết hình ảnh im lặng của cậu với cái giọng trầm tuyệt vời của Tita
Ruffo, cô có tất cả đĩa nhạc của anh ta.

“Rudy có thể có một cái giọng nói kinh khủng như bị nghẹt mũi và còn

bị ngọng nữa”, Frances nói một cách không thương tiếc. “Có thể anh ta còn
là một người tí hon ngoài đời thực nữa”. Nói gì thì nói, sao Frances lại có
thể đoán ra được bí mật của cô chứ? Mercedes đã rất cẩn thận để không
phản bội lại trái tim của cô bé, nhưng Frances thực sự rất kì cục; quấn một
cái khăn uống trà quanh mặt như mạng che mặt, nháy mắt và hạ giọng nói
theo cái kiểu như một người nước ngoài “Một ngày nào đó chị sẽ dùng bàn
tay mạnh khỏe đó để đánh em, và em sẽ rất thích khi biết cảm giác đó nó
như thế nào…”

Mercedes chỉ nói với Helen Frye, người cũng đang chìm đắm trong tình

yêu với Douglas Fairbanks. Mercedes chiều theo tình cảm học trò của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.