KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 79

cô lẩm bẩm khi đi trên con đường phủ băng tuyết xuyên qua thị trấn để đến
nhà thờ.

“Đừng có vừa đi trên đại lộ Plummer vừa tự nói chuyện với chính mình

nữa.”

“Tôi không có nói chuyện một mình.”
“Chứ em nói với ai?”
“Mary.”
Ôi lạy Chúa.
Materia lại thấy con quỷ mỉm cười với cô từ trong lò sưởi. Cô ngày đêm

dệt may một tấm vải mỏng mà cô dùng để bọc Kathleen, cô thấy con gái
mình trong một cái kén treo lơ lửng với đôi mắt xanh mở to. Nhưng không
ai có thể dệt mãi và cái kén cũng sẽ nở ra dù là để thả ra một con bướm hay
một bữa ăn. Cô còn gì để hy sinh nữa? Cô đã từ bỏ âm nhạc của mình từ
lâu, cô sẽ tự hành xác mình, nhưng điều đó sẽ gây hại đến đứa con chưa ra
đời của cô. Cô chẳng còn lòng tự trọng để hy sinh nữa, cho nên cô hy sinh
sự mập mạp của mình, những bộ quần áo mảnh mai của mình, mái tóc quăn
của cô mỏng dần đi. Nhưng con quỷ vẫn không thỏa mãn.

Trong bóng tối lạnh lùng của nhà thờ núi Carmel, Materia nhìn vào

khuôn mặt nhỏ màu xanh của con rắn và làm dấu chữ thập. Bên cạnh cô,
Mercedes bé bỏng đang quỳ, đôi tay nhỏ xíu đeo găng trắng vòng quanh
chuỗi hạt của riêng cô bé. Sau lưng họ, Frances đang bò dưới các hàng ghế,
lết phết chiếc váy trong đám bụi và tìm kiếm những thứ tỏa sáng. Materia
nhìn chằm chằm vào đôi mắt con rắn và ngã giá: nếu con quỷ chịu giới hạn
lại trong một cô con gái thì Materia sẽ để nó bắt Kathleen đi khi thời điểm
đến, con quỷ mỉm cười, đồng ý.

Sau đó Materia nhìn lên khuôn mặt thạch cao sáng sủa của Đức mẹ và

cầu xin người hãy kiềm hãm con quỷ lại. Cô khấn một đoạn Kinh hãy nhớ
“Lạy Thánh Nữ Đồng Trinh Maria là mẹ rất nhân từ, xin hãy nhớ xưa nay
chưa từng nghe có người nào chạy đến cùng Đức mẹ xin cứu giúp mà Đức
mẹ từ bỏ chẳng nhận lời. Nhân vì sự ấy, con hết lòng trông cậy than van

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.