vẫn ở đó không.”
Họ đứng bên ngoài căn phòng.Boyd đã cố thứ để mở cửa khi mà cả 2 bọn
họ nghe thấy âm thanh từ phía bên kia cánh cửa,”em lại đói rồi.”
Jeremy ngay lập tức kéo Boyd xuống hành lang.”Khốn khiếp,”Anh rít
lên.”Đó là giọng của em họ em.”
“Tôi nghe thấy rồi,”Boyd đáp, khẩu súng của anh giờ đã ở trong
tay.”Chúng ta làm điều này trong hoàn cảnh nguy hiểm nhất cho Judy.”
“Vậy thì để cái đó xuống đi.Anh làm tốt với những nắm đấm của mình
mà.Anh không cần khua một thứ vũ khí , cái đó có thể khuyến khích vài
điều ở chúng.”
Boyd đồng ý,”Tôi đã nghĩ rằng khiến chúng đủ hoảng sợ để ngăn bất cứ
hành động nào từ phía chúng, nhưng cậu đúng.Theo chủ quán, chỉ có 2
người phụ nữ đi với Judy, nên vũ khí là không cần thiết.”
“Vợ của Cameron ư?Điều đó nghe như tên Scot đã nói dối tất cả.”
“Theo cách đó, chúng ta có 2 người phụ nữ để giải quyết lúc này, nên đây
là kế hoạch,”Boyd nói bằng một giọng thầm thì.”Tôi sẽ đá cánh cửa ra.Cậu
sẽ chộp lấy em họ cậu và mang cô bé đi đến chỗ cha cô cô bé.Đừng dừng
lại bởi bất cứ điều gì.Có rất nhiều tiền đi kèm với chuyện này, nên chúng ta
không biết bao nhiên tên cướp, chúng có thể đã trốn đi để giúp đỡ và nơi
chúng đang ở là quanh thị trấn này.Tôi sẽ chăm sóc bất cứ kẻ nào ở trong
phòng và giao chúng cho cảnh sát trước khi tôi bắt kịp cậu.”
“Shh,”Jeremy nói khi cánh cửa mà họ đang lên kế hoạch để phá hỏng bắt
đầu mở ra.Họ đứng ra phía cánh cửa.Khi Boyd cố gắng để xuất hiện kín
đáo bằng cách mở cửa phòng mình ra, anh nghe thấy một người phụ nữ
nói,”Tôi sẽ không mất nhiều thời gian để kiếm một ít thức ăn đâu.Hãy khóa
cửa lại ngay khi tôi đi nhé.”
Tiếng cười khúc khích của một phụ nữ đến từ bên trong căn phòng.”Cô quá
lo lắng rồi, Grace.”
Người phụ nữ đi lấy thức ăn thậm chí không liếc về phía hành lang của
họ.Cô ta đơn giản chỉ bước về phía cầu thang, sau đó biến mất khỏi tầm
nhìn.
“Giờ là lúc tốt nhất để dành lại Judy, trong lúc mà tôi có ít hơn một người