KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 556

Hai người đàn ông đẹp trai, một người chững chạc trưởng thành, một

người hồn nhiên trong sáng, ngồi trên đường phố phồn hoa nhất của thành
phố J, ngồi sát bên cửa sổ, dẫn theo một bé trai đi ăn pizza. Hai người đều
cười, một người kín đáo, một người cởi mở, một người khí khái bức người,
một người ân cần hoà nhã.Bạn đang đọc truyện tại diễn-đàn-lê-quý-đôn

Quá! Chuẩn! Rồi!

Lúc đầu Đường Diệc Thiên vẫn chưa để ý có vấn đề, chỉ cảm thấy mọi

người đi ngang qua cửa sổ đều liếc nhìn bọn họ, nhưng từ nhỏ đến lớn
Đường tiên sinh đều sống trong tâm điểm của mọi người, nên cũng không
cảm thấy lạ. Còn Hạ Đông Ngôn, từ trước đến nay đều giống như chim
công, cho dù có con gái đi qua đường cầm điện thoại chụp hình anh, anh
cũng cảm thấy chắc chắn là mình quá đẹp trai!

Pizza nóng hổi ăn ngon hơn khi đã nguội, hai lớn một nhỏ mở lớn

miệng cắn ăn, ăn vô cùng vui vẻ.

Lúc tính tiền, Đường tiên sinh tương đối dũng cảm đã bỏ tiền ra bao,

mà Hạ Đông Ngôn cảm thấy ăn của Đường Diệc Thiên là đúng nghĩa, cho
nên cả việc giả bộ đòi tính tiền cũng không làm, mà giống như một sự hiểu
ngầm tế nhị.

Nữ phục vụ nhận lấy thẻ tín dụng Đường Diệc Thiên đưa tới, nhìn một

nhà ba miệng hạnh phúc đầm ấm, do dự một chút thì mở miệng nói, "Hai vị
tiên sinh, hiện tại tiệm chúng tôi có một hoạt động, nếu tình nhân hôn môi
chụp hình, là có thể giảm 50 nguyên." Cô ta nói xong thì đưa tay chỉ vào
vách ngăn chụp hình phía sau quầy thu ngân, trên tường dán đầy hình
những cặp tình nhân hôn môi.

(50 nguyên [Yuan]= 172,587.01 Vietnamese Dong)

"Ừ." Đường Diệc Thiên biết, hoạt động kinh doanh có nghĩa vụ giải

thích rõ cho khách hàng biết, nhưng người phục vụ này cũng không hiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.