KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 597

Nói tới nguỵ biện, thực sự là tư chất bẩm sinh của Hạ Đông Ngôn,

"Có gì không đúng, hồi nhỏ em mặc tã, có phải lúc ăn cũng sẽ xì xì
không?"

"Dạ..." Tuy mắc cỡ, nhưng Hạ Bồng Bồng vẫn cúi đầu thừa nhận.

Nhưng giải quyết được vấn đề này, lại có mấy vấn đề khác! "Anh, em
không biết chữ từ 'Cứt'".

Hạ Đông Ngôn liếc sang, cô bé đang rụt rè đứng bên cạnh anh xin

giúp đỡ, gò má trắng nõn giống như một quả đào mật, giống như bấm vào
đều là nước, mái tóc đen dài chải thành hai bím, đúng chuẩn dáng dấp xinh
xắn, hoàn toàn không giống cục thịt đỏ hồi nhỏ chút nào. Nhưng anh vẫn
không thích đứa em gái này, con nhỏ này xuất hiện từ đâu không biết? Còn
có thể xông vào cuộc sống của anh như vậy nữa?

Lúc đang bọc tã, anh từng thay tả cho cô, cô vẽ lên người anh rất

nhiều địa đồ, lớn hơn một chút, răng cô dài, không biết tại sao lại chuyên
môn cắn Hạ Đông Ngôn, xuống miệng còn rất độc ác, thường cắn đến chảy
máu, sau đó cô đi nhà trẻ, từ đó về sau, làm mặt nạ gì đó, cắt giấy, những
thứ này cũng rơi lên đầu Hạ Đông Ngôn.

Ai bảo anh là anh trai chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.